37.
Tôi thấy bắn pháo hoa buổi tối, trời cũng mát mẻ rồi, cho nên đồng ý luôn.
Nhưng mà phải ở lại đó qua đêm.
Lúc Cố Kham tới đón tôi, tôi còn tưởng hắn đi taxi, ai dè lái xe tới luôn, trong xe còn để quá trời thứ, tôi vừa thấy đã muốn há mỏ.
"Xe anh là xe mua hay xe mượn thế?"
"Mua, nhưng hồi giờ vẫn để ở nhà không chạy, anh có nhà có xe, em có muốn hẹn hò với anh không?"
Cố Kham cứ nhắc chuyện này suốt, dù tôi muốn nhận lời lắm, nhưng cứ thấy nó không đúng nghi thức trong phim cho lắm, nên vẫn chưa trả lời.
Người này miệng lưỡi lươn lẹo, không nói được câu nào đàng hoàng cả.
Lần này đi ngắm pháo hoa, tôi đã tính rồi, nếu hắn còn không hành động, vậy thì tôi sẽ ra tay.
Chỗ bắn pháo hoa còn có dịch vụ cho thuê lều vải, tôi và Cố Kham mỗi đứa thuê một lều, tuy rằng tôi muốn thuê chung một cái, nhưng nhìn vào có vẻ không hay lắm.
Nên đành gạt ý tưởng ấy đi.
Cô Kham yên lặng dựng lều.
Ngồi trên thảm dã ngoại, chờ bắn pháo hoa.
"Nếu như em vẫn không nhận lời thì phải làm sao nhỉ?"
Tôi ngẩng đầu nhìn Cố Kham, hắn đứng cạnh tôi, tay mân mê thứ gì đó, không trả lời ngay mà kẹp cái gì đó lên đầu tôi.
Tôi sờ thử, hình như là một cái kẹp tóc nho nhỏ.
"Vậy thì cưa tiếp chứ sao, hơn nữa em bây giờ có khác gì đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-con-coc-thich-so-mong/2931559/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.