Chương trước
Chương sau
“Triệu Thanh Nhượng.”

“Hả?”

“Chúng ta có nên có em bé trong tuần trăng mật không?”

“Thất Thất, chuyện con cái không vội.” Triệu Thanh Nhượng xoa đầu cô, còn cho rằng cô bị gia đình thúc giục nên vội vàng nói: “Mang thai, sinh con là một chuyện vô cùng vất vả và không thể tránh khỏi việc có hại cho sức khỏe. Mấy điều này ba mẹ anh chắc chắn là hiểu rất rõ, vậy nên chỉ cần em không muốn, bọn họ sẽ không thúc giục. Con cái đối với anh mà nói không nhất thiết phải có, anh rất hài lòng với trạng thái hiện tại của hai ta, đồng thời cũng có niềm tin sẽ duy trì trạng thái này mãi đến khi chúng ta già.”

“Em biết.”

“Nếu như vì áp lực bên kia của mẹ em… thì để anh đi nói, nói là vấn đề của anh.” Triệu Thanh Nhượng cố gắng tỏ vẻ như mình không sao cả: “Tóm lại lúc trước mẹ em đã bắt đầu nghi anh rồi, anh xác thực một chút cũng rất đáng tin.”

“Phụt -” Lâm Tất Tất che miệng: “Lần trước lời mẹ em nói với em anh đều nghe thấy hết?”

“Ừm, giọng nói đó của mẹ chúng ta rất khó để người có thính lực tốt không nghe thấy được.”

“Thế anh có nghe thấy em chứng minh vì anh không?”

Triệu Thanh Nhượng nhướn mày: “Em còn giải thích cho anh?”

“Đó là đương nhiên!” Lâm Tất Tất giơ ngón cái với anh, cố gắng nhịn cười: “Em nói anh là lựa chọn số một trong một triệu cái em từng xem!”

Triệu Thanh Nhượng: ...

Không cần thiết.

“Được rồi, em nói em muốn có con không phải do bị áp lực, ai có thể ép em sinh con được? Là em cảm thấy có một đứa con chơi cùng cũng rất tốt, chứng kiến sự trưởng thành của bé con cũng là một chuyện rất có cảm giác thành tựu. Hơn nữa, nó còn là con của chúng ta, chắc chắn vừa thông minh vừa xinh đẹp.” Lâm Tất Tất gãi gãi cằm Triệu Thanh Nhượng: “Ai bảo gen hai chúng ta tốt đây, không đẻ thì thật đáng tiếc.”

Triệu Thanh Nhượng cúi đầu xoa xoa lòng bàn tay của Lâm Tất Tất: “Được rồi, nghe theo em.”

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

*

Hôm nay được nghỉ, sau khi Lâm Tất Tất từ chỗ Lâm Mộng quay về thì tắm rửa sạch sẽ, đắp mặt nạ gác chân lên tường, đợi đến khi cô bỏ mặt nạ thì Triệu Thanh Nhượng mới trở về nhà.

“Hôm nay lại có ca phẫu thuật gấp à?”

“Ừm, một ca phẫu thuật lớn, bệnh nhân bị tai nạn xe, tình huống khá là nguy hiểm, còn không liên lạc được với người nhà.”

“Thế thì phải làm sao, anh có làm phẫu thuật cho họ không?”

“Làm rồi, đi văn phòng y tế nộp đơn, thủ tục nên làm đều làm rồi.” Triệu Thanh Nhượng biết Thất Thất lo lắng điều gì, rủi ro mà bác sĩ phải gánh khi không có chữ ký người nhà như này là rất lớn.

Lâm Tất Tất thở nhẹ một hơn, hoàn tất hết thủ tục là tốt hơn nhiều rồi.

“Thế phẫu thuật thế nào?”

“Cũng coi như thành công, ít nhất là bảo vệ được tính mạng.”

Lâm Tất Tất bóp tay của Triệu Thanh Nhượng, lại đấm lưng, bóp cổ: “Bác sĩ Triệu của chúng ta vất vả rồi.”

“Em nên nói là vì dân phục vụ?”

“Đúng thật là vì dân phục vụ, người bệnh cũng là nhân dân.” Lâm Tất Tất lại bắt đầu mát xa da đầu cho anh: “Anh gội đầu chưa?”

“... Tối qua mới gội.”

Lâm Tất Tất ngửi đầu anh, vẫn chưa có mùi, chưa đổ dầu, thế là phạm vi chuyển động của tay lại lớn hơn.

Đợi đến khi dịch vụ massage Lâm Tất Tất kết thúc, Triệu Thanh Nhượng nhìn vào trong gương thấy tóc mình dựng đứng như bị chích điện vậy.

Triệu Thanh Nhượng: ...

Phải gội đầu rồi.

*

Bên ngoài ánh nắng chói chang, cho dù phòng khách mở điều hoà nhưng Lâm Tất Tất ở trong phòng bếp vẫn thấy nóng chảy mồ hôi.

Điện thoại để bên cạnh thớt đang bật loa ngoài, bên trong vang lên tiếng của Thang Nguyên: “Sau đó dùng hạt ngô làm răng…”

Lâm Tất Tất không tin lắm: “Cậu chắc chắn như vậy ăn ngon à?”

“Tớ cũng không biết, tớ xem trên Doujin.”

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

“Cậu chưa từng làm cho bạn trai?”

“Bạn trai tớ không phải bác sĩ, vì sao tớ phải làm hộp cơm hình bộ xương cho anh ấy?”

“Thế thì cậu chuyển luôn video Doujin đấy cho tớ, tự tớ xem.” Lâm Tất Tất không tin hướng dẫn của Thang Nguyên.

“Tớ không lưu, xem từ hai ngày trước rồi, lịch sử xem nhiều như thế, tớ tìm lại kiểu gì?”

Trên giấy bạc có nắm cơm hình đầu lâu, có hai lỗ mắt tròn, miệng là một hình chữ nhật trống rỗng, ở giữa hai con mắt là lỗ mũi.

Lâm Tất Tất nhét hai quả trứng vào chỗ mắt, lại tách mấy hạt ngô cho vào chỗ miệng làm răng, nhìn thế nào cũng thấy quái dị.

Lúc đầu cứ nghĩ sẽ làm ra món cơm mô hình người hoàn mỹ, nhưng Lâm Tất Tất nhìn thế nào cũng thấy giống cảnh tượng khủng bố.

Nhưng thịt ướp phủ cơm của cô làm xong, trên mặt còn rắt phô mai, phần cơm thịt nướng phô mai của cô chắc không đến mức khó ăn đâu nhỉ?

Nghĩ như thế, Lâm Tất Tất lại tự tin. Cô điều chỉnh lò nướng đến 180 độ, nướng hai mươi phút, hộp cơm tình yêu dành riêng cho bác sĩ vừa mới ra lò, có điều như thế này, ờm… Triệu Thanh Nhượng ăn nổi không?

Lâm Tất Tất ăn một miếng nhỏ bên cạnh, may mùi vị vẫn ngon.

Cô nói mà, với khả năng nấu bếp thiên tài này của cô sao có thể thất bại được.

“Doo-la-la doo-la doo-la doo-la doo-doo…” Thang Nguyên lại gọi điện thoại đến.

“Alo, không cần tìm video đó cho tới nữa, tớ làm xong rồi, mùi vị rất ngon!”

“Ôi chao, tới không gọi cho cậu nói chuyện làm cơm, Lâm Tất Tất cậu lên mạng xem liền đi! Chồng cậu lên hot search rồi!”

“Lên hot search gì?” Lâm Tất Tất còn cho rằng là kiểu hot search ngoại hình nghiệp dư gì đó.

“Hot search đen! Có một gia đình nói anh ấy chưa được sự đồng ý của họ đã làm phẫu thuật rồi, bây giờ bệnh nhân đó vẫn chưa qua cơn nguy hiểm, có khả năng sẽ trở thành người thực vật!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.