Chương trước
Chương sau
“Em làm gì vậy?”

“Lúc trước từng nói với anh về dự án xuất tinh sớm đó. Chẳng phải hiện tại có thêm bác sĩ Tần ở Thái Xương gia nhập đội ngũ sao? Hai bọn em đang tranh vị trí tác giả 1, nên đương nhiên em phải cố gắng làm việc rồi, dùng thực lực để đè bẹp anh ta.”

Triệu Thanh Nhượng đứng ở bên cạnh, cảm thấy bản thân rất dư thừa, có phải anh nên lao vào học thuật, nếu không sẽ bị bạn gái bỏ lại phía sau thì sao?

Lâm Tất Tất không biết diễn biến tâm lý của Triệu Thanh Nhượng, nếu không cô sẽ chống nạnh cười lớn nói cuối cùng mình cũng xoay người hát vang bài nông nô vùng lên với Triệu Thanh Nhượng.

“Sao không vào phòng sách, ngồi như vậy không tốt cho xương sống.”

Lâm Tất Tất liếc anh một cái: “Chân đau, còn hơi run, nằm thoải mái hơn.”

Triệu Thanh Nhượng gãi cằm cô, như đang vuốt ve con mèo: “Trách anh?”

“Không dám, không dám.”

Triệu Thanh Nhượng xoa gáy: “Không phải em nói rất sướng à?”

“AAAAA— Đang làm luận văn, vô cùng thiêng liêng. Đừng nói, đừng nói nữa!” Lâm Tất Tất che miệng anh lại.

Lúc cô nói không cảm thấy gì nhưng từ trong miệng anh thốt ra mấy từ dâm đãng đó, sao nghe thế nào cũng khiến người ta đỏ mặt như vậy chứ?

Triệu Thanh Nhượng kéo cô tay cô, cầm tay cô mát xa: “Được rồi, không nói nữa. Em có đói không?”

“Không đói.” Vừa nói xong, bụng Lâm Tất Tất đã kêu lên.

Triệu Thanh Nhượng nghẹn cười: “Thật sự không?”

“Ôi trời, anh có phiền không vậy~” Lâm Tất Tất bĩu môi không hài lòng: “Em muốn giảm cân!”

“Giảm cân cũng không thể không ăn cơm tối, không tốt cho dạ dày. Ăn một chút đi.”

Ánh mắt của Lâm Tất Tất lập tức như phun lửa: “Có phải anh cũng cảm thấy em béo?”

“Không béo.”

“Anh nói dối, rõ ràng trên eo của em cũng đã có thịt rồi, vừa nãy anh còn véo mãi.”

“... Có ít thịt rất tốt nha, sờ rất thoải mái, em như vậy là vừa đẹp.”

“Thật?”

Triệu Thanh Nhượng khom lưng, hôn lên cái miệng có thể treo được ấm nước của cô một cái: “Thật sự. Lại nói, cho dù giảm béo cũng không thể không ăn cơm, cần phải vận động.”

Lâm Tất Tất liếc anh một cái: “Có phải anh đói muốn kêu em nấu cơm?”

“Anh nấu.” Triệu Thanh Nhượng vuốt mũi cô một cái: “Muốn ăn gì?”

“Salad rau củ cũng được, phải dùng loại giấm có lượng calo tương đối ít đó.”



“Được. Bên cạnh khu của mình vừa mới mở phòng tập thể dục, nếu em muốn vận động anh có thể làm hai cái thẻ ở đó, anh tập cùng em.”

“Anh có thể tập cùng em được bao lâu?” Miệng thì nói như thế, trong lòng Lâm Tất Tất lại vui vẻ.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

“Ngoại trừ thời gian đi làm, chẳng phải anh đều ở cùng em à?”

Nghĩ như thế cũng đúng, xem ra cô đã bóc lột thời gian cá nhân của Triệu Thanh Nhượng rất nhiều.

“Này, đợi chút!” Lâm Tất Tất gọi Triệu Thanh Nhượng đang đi về phía phòng bếp, ngoắc tay với anh.

“Sao thế?”

Lâm Tất Tất khó nhọc xoay người xuống giường, lấy dao cạo lông mày trên bàn trang điểm: “Em cạo lông cho anh.”

Triệu Thanh Nhượng: ???

Lâm Tất Tất đẩy bàn nhỏ ra, vỗ vỗ chỗ bên cạnh: “Đến đây, nằm lên đây.”

“Cạo lông gì?” Triệu Thanh Nhượng giống như đồ chơi bị Lâm Tất Tất đùa nghịch lên trên giường, vén bộ đồ vừa mặc xong lên.

“Lông bụng, lúc trước chẳng nói rồi sao?” Lâm Tất Tất bôi kem dưỡng ẩm lên phần bụng dưới của Triệu Thanh Nhượng, cầm dao cạo lông mày sáng loáng trong tay.

Mí mắt phải của Triệu Thanh Nhượng giật giật, cảm thấy không đáng tin: “Nếu em cảm thấy bị đâm thì anh sẽ đi triệt lông.”

“Không nhất thiết phải làm như vậy, em chỉ muốn cạo thử thôi.” Lâm Tất Tất lấy lọ kem tẩy lông và thiết bị tẩy lông bằng laser ra: “Chỉ thử thôi, không tẩy được thì thôi.”

Triệu Thanh Nhượng: ...

Anh cứ cảm thấy mình giống như sản phẩm thử nghiệm.

Kỹ thuật cạo lông của Lâm Tất Tất vô cùng tốt, con dao lạnh lẽo dán vào bụng của Triệu Thanh Nhượng cạo sạch lông mà không hề chạm vào thịt, có điều cảm giác của Triệu Thanh Nhượng vẫn không được tốt —

Bộ phận mẫn cảm bị người ta nhìn chằm chằm như vậy, tay nhỏ mềm mại lại xoa tới xoa lui trên đó, da gà trên người anh đều nổi hết lên rồi, chỗ vừa mới bắn đó lại có xu thế ngẩng đầu.

Lâm Tất Tất cạo được một nửa thì thu dao cạo lại: “Anh đi làm salad trước đi.”

Triệu Thanh Nhượng kéo người phụ nữ đang muốn cầm máy tính chạy trốn đến phòng sách lại, anh dán mặt mình vào mặt cô hỏi vì sao cô không cạo nữa?

“Đói rồi.” Lâm Tất Tất hơi chột dạ đáp.

Cô không thể làm lơ nhiệt độ nóng bỏng của anh được nhưng chân của cô vẫn còn xót, đó là cảm giác của việc thời gian dài không vận động sau đó vận động tập luyện suốt hai tiếng, đoán chừng phải đợi một đêm mới có thể hồi phục lại được.

“Đói rồi?”

Hơi thở của Triệu Thanh Nhượng phả vào cổ của Lâm Tất Tất, theo phản xạ cả người cô đều mềm nhũn.

Anh vén lọn tóc xòe ra sang bên tai của cô: “Không phải vừa nãy mới cho em ăn no sao? Chưa no hả?”

Lâm Tất Tất vô cùng ngại ngùng, người đàn ông mới khai trai này bắt đầu lộ bản chất thật!



Quả nhiên, đàn ông trời sinh là có thể lái xe, không cần dạy.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Triệu Thanh Nhượng kéo tay cô áp lên người dưới nóng bỏng của anh: “Vẫn còn lương thực, có muốn ăn không?”

Lâm Tất Tất quay đầu nhìn anh, nghiêm túc phổ cập kiến thức: “Năng lực tình dục của đàn ông sau 22 tuổi bắt đầu suy giảm, tuổi này của anh, sinh hoạt tình dục tốt nhất là ba ngày một lần, một tuần không quá bốn lần, nếu không rất dễ bị có số lượng mà không có chất lượng. Anh đó, tuần này đã dùng mất hai lần rồi, còn hai lần vẫn nên tiết kiệm mà dùng.”

Tiểu thuyết nói một đêm bảy lần đều không khoa học.

Triệu Thanh Nhượng tức đến bật cười: “Hử? Sao anh lại cảm thấy số lần là do tùy theo từng người? Chỉ cần không ảnh hưởng đến công việc, ngày hôm sau cũng không mệt mỏi là được.”

Lâm Tất Tất thở dài, đối phương cũng là bác sĩ không dễ lừa gạt.

Cô không nói sai nhưng anh cũng không nói sai, người bình thường cho dù một tuần quá bốn lần cũng không thấy mệt!

“Thế… thế hôm nay anh mệt không?”

“Em thấy sao?”

… Nhìn biểu hiện hôm nay của anh. Đúng thực là không hề có tí mệt mỏi nào.

“Thất Thất, anh muốn làm một thí nghiệm.”

“Thí nghiệm gì?” Con ngươi của Lâm Tất Tất đảo loạn, định tí nữa nếu tình hình không ổn thì sẽ chạy như thế nào.

“Tối qua làm một lần không mệt, hôm nay làm hai lần thì thế nào? Nếu như ngày mai cũng không mệt thì đến tối lại thử làm ba lần?”

“Không phải chứ, anh không mệt nhưng em mệt.” Lâm Tất Tất rụt cổ.

Ngày mai phải làm cả ngày, tối bọn họ còn phải đi gặp mẹ cô, nếu hôm nay làm thêm lần nữa có khả năng cô ăn không tiêu.

Nhìn dáng vẻ đà điểu con của Thất Thất, mắt Triệu Thanh Nhượng cười híp lại, anh xoa đầu Lâm Tất Tất, đứng dậy đi dép vào: “Được rồi, không trêu em nữa, anh đi làm salad, em đi làm dự án đi.”

Ngày mai Thất Thất đi làm cả ngày nên rất mệt, không thể làm thêm lần nữa.

Mắt Lâm Tất Tất trợn to như mắt ếch buồn bã: “Trêu em?”

“Ừm. Sao, chỉ cho phép em trêu anh, không cho phép anh trêu em à? Em chỉ cho quan phóng hỏa không cho dân đốt đèn à?”

Thắt lưng của Lâm Tất Tất đang thẳng thì lại cong trở lại: “Không nói không cho phép.”

Ôi, sao cô lại có xu hướng bị chồng quản nghiêm vậy? Lâm Tất Tất ơi Lâm Tất Tất, mày phải vùng lên!

“Thế được rồi.” Triệu Thanh Nhượng đi đến cửa phòng ngủ lại quay lại: “Đợi ngày khác rồi thử.”

Lâm Tất Tất lặng lẽ cuộn vào trong chăn.

Trai đẹp lừa người, cô không còn tâm trạng để học tập nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.