Triệu Thanh Nhượng sững lại hai giây sau đó xin lỗi Lâm Tất Tất: “Xin lỗi, làm phiền cô rồi.”
“Không, không, không, tôi nghe điện thoại xong rồi.” Lâm Tất Tất lập tức từ trên bậc thang đứng phắt dậy, nép sát vào bên cạnh: “Là tôi cản đường anh, mời anh, mời anh.”
Nhìn bóng lưng hoảng loạn bỏ chạy của bác sĩ Lâm, Triệu Thanh Nhượng bật cười ra tiếng.
Hình như mỗi lần gặp cô đều khiến cô rất xấu hổ.
*
Lâm Tất Tất chạy về tầng 13, hận không thể hét lớn lên để trút bỏ căm phẫn.
Vì sao lần nào Triệu Thanh Nhượng cũng có thể nghe cô thảo luận về chủ đề giới hạn độ tuổi vậy? Hình tượng của cô trong lòng anh là gì đây?
“Bác sĩ Lâm, sao mặt của cô đỏ vậy?” Bác sĩ Tân quan tâm hỏi: “Cô bị sốt à?”
“Không có, không có, do tôi chạy thôi.” Lâm Tất Tất áp tay lên mặt để giảm nhiệt độ cho mặt.
“Thế thì tốt, đừng quên lát nữa có ca phẫu thuật nha.”
Lâm Tất Tất nhìn đồng hồ, cách thời gian phẫu thuật còn khoảng hai mươi phút nữa.
Cô vỗ vỗ mặt, cố gắng quên đi vẻ kinh ngạc của Triệu Thanh Nhượng vừa nãy, bắt đầu thay áo phẫu thuật chuẩn bị đi làm.
*
Kết thúc một ngày làm việc, Lâm Tất Tất gọi điện cho người bạn làm việc ở phòng nhân sự, hỏi cô ấy có biết khoa nào đang thiếu người không.
Cô không muốn mình nói đến cơ quan sinh dục cả ngày, còn nói nhiều như cơm bữa nữa.
“Khoa cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-chua-xot-cua-nu-bac-si-khoa-tiet-nieu/3585363/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.