Sau hôm ấy, chủ nhân không đi làm nữa.
Ảnh yên lặng 3 ngày, rồi mở máy tính, vào baidu tìm kiếm: phương – pháp – trị – bệnh – xuất – tinh – sớm…
Âu đệt!? Tìm làm gì rứa!? Tìm sai rồi phải không? Lúc này đáng nhẽ phải tìm ‘100 cách đề phòng gay’ mới đúng chứ?
Mặt mình nhòe nước!
Mình không ra sớm mà, mình hổng muốn đi khám! A a a a a a… Mình không muốn đâu…..
Đúng lúc này, tiếng chủ nhân nhẹ nhàng vang lên, như từ thinh không vọng lại: “Hầy… thôi thì đi khám vậy! Không nên giấu bệnh sợ thuốc!”
Giấu – bệnh – bỏ – thuốc…
… Mình khóc.
Chủ nhân mặt buồn rười rượi ghi lại địa chỉ bệnh viện chuyên khám bệnh Nam giới, rồi ra ngoài.
Mình nằm trong đũng quần của ảnh mà nức nở.
Oa oa oa oa… thế này là thế nào?
Đến nơi, chủ nhân yên lặng lấy số đăng ký rồi ra băng ghế ngoài khoa Nam học xếp hàng. Mấy ông ngồi bên cạnh đều trông gầy gò vàng vọt, nhìn mặt là biết suy thận. Nhìn thẻ ghi số thứ tự trong tay: số 22.
Hai thằng hai – Hai thằng ngu…
Một là chủ nhân, một là mình.
Xếp hàng một lúc lâu, chủ nhân cuối cùng cũng nặng nề lê bước vào phòng khám.
“Mời ngồi! Bệnh gì vậy?”
Chủ nhân ậm ừ một lúc, ngập ngừng trả lời: “… Xuất tinh sớm.”
Mình lại càng đau lòng hơn. Mình không có ra sớm mà….
Bác sĩ nói: “Kể chi tiết các chứng trạng. Bắt đầu từ lúc nào? Có hiện tượng đặc biệt gì không?”
“Bắt đầu từ ba hôm trước. Hơn nữa mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cai-to-rym/180055/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.