Mình ngu vật vã! Thiệt đó! Mình chỉ biết chủ nhân của mình không phải gay, chứ chẳng biết ảnh vô cùng hấp dẫn tụi gay!!! Mình mới ngủ một giấc, tỉnh dậy đã thấy thân ở ngoài quần rồi…
Mình càng không biết sếp của chủ nhân cũng là gay, lại còn thuộc dạng siêu nhân lộ hàng, yêu trò bệnh hoạn, thả trym chốn văn phòng!!!
Lão còn biến thái đến độ lôi mình ra thả rông cùng lão!!
Vừa ngủ dậy đã thấy một cái trym so với gã Đầu Bự chẳng nhỏ bao nhiêu thì cảm thấy thế nào á?
Khó chịu! Mình hâm mộ, ghen ghét, oán hận! Mình cô đơn, tịch mịch, lạnh lẽo!
Dù sao thì, một lần lạ, hai lần quen. Lần này mình cũng bình tĩnh hơn một chút, hỏi hắn: “Ngươi là ai?”
Hắn chễm chệ từ trên cao ngó xuống nhìn mình – chủ nhân đang bị đè trên bàn – hỏi lại: “Thế ngươi là ai.”
Cái vẻ mặt này đúng là muốn ăn đập.
Hơn nữa, câu hỏi mà không thêm dấu hỏi, đồ chảnh chó.
Đương nhiên, bề ngoài, mình vẫn phải giữ bình tĩnh, đáp lại: “Ngươi có thể gọi ta là Quý ngài To Mà Cứng.”
Hắn cười khinh miệt: “Vậy ta gọi là Chọt Cúc Mày.”
… Mình ghét trym gay!
Tính đến giờ, số trym mình tiếp xúc trong cự ly gần ngoài thằng Đầu Bự ra chỉ có Chọt Cúc Mày – nhắc mới nhớ, đây có phải là tên thật của hắn không nhỉ? – Mà cả hai thằng đều là Trym gay. Hơn nữa thằng sau còn đáng ghét hơn thằng trước.
Mình nghĩ, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến nhân sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cai-to-rym/180053/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.