Đầu hè tháng Năm, tia nắng đầu tiên buổi sáng dịu dàng rực rỡ, như thể trận mưa lớn đêm qua chưa từng đổ xuống.
Lâm Nhứ bắt đầu sốt từ nửa đêm, hơn hai giờ sáng dậy uống hai viên thuốc hạ sốt, sáng nay vẫn đau nhức toàn thân, từng cơn lạnh run.
Nhưng nhờ caffeine trong thuốc giảm đau, đầu óc cô lại tỉnh táo lạ thường. Đêm qua, Lộc Minh… ôm cô?
Tại sao chứ?
Lộc Minh giải thích: “Cậu đừng nghĩ nhiều, tôi chỉ an ủi cậu thôi, không có ý gì khác.”
Cô bất an hỏi: “Tối qua cậu đi tìm Hạ Mạt à?”
Lộc Minh “ừ” một tiếng không rõ ràng.
Tiết tự học chiều, cô xin nghỉ đi phòng y tế truyền nước. Nhưng truyền ba ngày liên tục, nhiệt độ cơ thể cô vẫn lúc lên lúc xuống. Sáng ngày thứ tư, sốt vọt lên 39.7°C.
Hôm nay là ngày thi chung kết cuộc thi môn đơn cấp quốc gia.
Cô nghiêng đầu gục xuống bàn, áp má vào mặt bàn lạnh để hạ nhiệt. Như có ngọn lửa nóng rực từ cổ cháy thẳng lên trán, lớp học mùa hè như phòng xông hơi nhỏ ồn ào, ngột ngạt đến mức cô gần như nghẹt thở.
Mấy nam sinh phía sau la hét, kéo Lộc Minh đối chiếu đáp án bài toán lớn vừa thi xong. Cô không nghe rõ họ nói gì, chỉ thấy tai ù đi, thái dương giật từng cơn đau.
Cô cố mở mắt, vô tình liếc về phía cửa phòng thi.
Tiếp theo thi môn tiếng Anh.
Chỗ ngồi của cậu ngay bên cạnh cô.
Một cơn lạnh chạy dọc từ thắt lưng lên sống lưng, cô run rẩy dữ dội. Cơ thể nhẹ bẫng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-buon-nho-mang-ten-yeu-tham/4701907/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.