Sau khi kỳ thi cuối kỳ kết thúc, Lâm Nhứ ở nhà suốt, hơn nửa tháng hầu như không ra ngoài. Thỉnh thoảng cô xuống lầu đến cửa tiểu khu mua đồ ăn vặt và nhu yếu phẩm, luôn nghe các cô chú trong tiểu khu bàn tán về Diệp Tiêu, thủ khoa xã hội kỳ thi đại học thành phố, được nhận vào Bắc Đại.
“Cô bé không chỉ học giỏi mà còn xinh đẹp. Xem bố mẹ người ta đẻ khéo thế nào, sinh ra đứa con xuất sắc như vậy.”
“Nghe nói cô bé có một cậu em trai học cũng rất giỏi, cậu nhóc trông cũng sáng sủa, xem gen nhà người ta kìa!”
Lâm Nhứ nghĩ, nếu là trước đây, chỉ cần nghe được bất kỳ lời nào liên quan đến Diệp Phong từ miệng hàng xóm, có lẽ cô đã thầm vui mừng, thậm chí rất tự hào trong lòng mà khen ngợi bản thân có mắt nhìn người.
Nhưng giờ đây, cô không muốn nghe bất cứ điều gì liên quan đến Diệp Phong. Cảm giác chua xót khó chịu trong lòng không ngừng nhắc nhở cô rằng Diệp Phong là người chẳng liên quan gì đến cô.
Một người chưa bao giờ thuộc về cô.
Tuần thứ tư của kỳ nghỉ, Lâm Nhứ nhận được điện thoại từ Cửu Mai. Cửu Mai nói muốn đến huyện F chơi với cô một ngày, cô vui vẻ đồng ý và bắt đầu lên kế hoạch đưa Cửu Mai đi đâu.
Huyện F quá nhỏ, không có nơi giải trí nào, trung tâm thương mại lớn duy nhất cũng chưa xây xong. Chỉ có ở trung tâm huyện là công viên Đảo Xanh không nhỏ, bên trong có vài thiết bị thể dục đơn giản,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-buon-nho-mang-ten-yeu-tham/4701902/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.