Học kỳ một của năm lớp 10 trôi qua vèo cái đã được hơn nửa, trước kỳ thi cuối kỳ, chuyện náo nhiệt nhất không gì ngoài việc phân lớp Xã hội – Tự nhiên.
Học Xã hội, rời khỏi cái lớp học tệ hại này, thành tích trở nên xuất sắc, ngẩng cao đầu hãnh diện.
Lâm Nhứ ngẩn ngơ nhìn tờ biểu phân lớp Xã hội – Tự nhiên trải trên bàn, dường như muốn nhìn đến thủng một lỗ.
Đây là chiếc phao cứu sinh duy nhất của cô. Nếu tiếp tục học Tự nhiên, cô tiêu đời mất.
“Các em ở lại lớp học Tự nhiên tiếp tục tự học. Những bạn có ý định học Xã hội, theo cô vào văn phòng.”
Thôi Mẫn dặn dò xong, trong lớp vang lên tiếng xì xào, học sinh rì rầm to nhỏ, nhưng không một ai đứng dậy.
“Lớp mình không có ai muốn học Xã hội à?”
“Có ạ.”
Lâm Nhứ bật dậy, đặt bút xuống và bước theo Thôi Mẫn.
Trong văn phòng, Thôi Mẫn nhìn bảng điểm của Lâm Nhứ hồi lâu mới chậm rãi lên tiếng: “Sao lại muốn học Xã hội?”
“Em học không được Tự nhiên.”
Thôi Mẫn bật cười, trong nụ cười lại ẩn chứa vài phần mỉa mai: “Xã hội thì học nổi à?”
Cô nghiêm túc gật đầu.
“Xã hội không đơn giản như em nghĩ đâu.”
Thôi Mẫn chỉ tay vào điểm số môn Chính trị, Sử, Địa của cô: “Mấy môn này của em, điểm cũng chẳng cao lắm.”
“Ngữ văn và tiếng Anh của em thì đúng là nổi bật, nếu tiếp tục học Tự nhiên, cũng được coi là lợi thế không nhỏ.”
“Cô ơi, học kỳ này em dành phần lớn thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-buon-nho-mang-ten-yeu-tham/4701891/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.