"Nghe nói chưa? Trong kỳ thi giữa kỳ, Diệp Phong viết lạc đề văn, chỉ được có 32 điểm. Giáo viên ngữ văn lớp cậu ấy tức muốn điên lên. Quan trọng nhất là, Diệp Phong đã nộp bài thi văn sớm hơn nửa tiếng."
Giờ tan học, màu hoàng hôn đậm đặc nhuộm lên toàn bộ tòa nhà giảng đường một lớp màu cam vàng.
Lâm Nhứ hoàn thành nhiệm vụ trực nhật lúc gần 6 giờ tối. Cô thu dọn cặp sách, lấy bình giữ nhiệt đi đến phòng nước nóng duy nhất còn có nước nóng trên tầng cao nhất của giảng đường. Khi đi qua góc cầu thang, cô nghe thấy hai cô gái đang bàn tán về chuyện của Diệp Phong.
"Không phải chứ, viết lạc đề mà vẫn đứng đầu, vậy người khác còn sống nổi không?"
"Nghe nói giáo viên ngữ văn lớp cậu ấy phạt cậu chép mười lần bài văn mẫu xuất sắc hôm nay, chưa chép xong không được về."
"Ừ, bài văn của cô gái lớp 10 đó à? Cô ấy tên gì nhỉ? Tớ thực sự nghi ngờ bài văn đó cô ấy học thuộc từ đâu rồi chép lại."
"Kệ cô ấy đi, Diệp Phong nhà mình mới thật sự đáng thương."
Diệp Phong nhà mình.
Lâm Nhứ đột nhiên muốn cười, đi ngang qua hai cô gái, leo lên cầu thang đến phòng nước nóng trên tầng sáu.
Sau khi lấy nước xong, cô đột nhiên nhận thấy có ánh sáng chói từ phòng chứa đồ cũ đối diện phòng nước nóng lọt ra, nên theo phản xạ liếc nhìn qua khe cửa đóng không chặt của phòng chứa đồ.
Chỉ liếc nhìn một cái, nhịp tim cô đột nhiên lỡ một nhịp.
Trong phòng chứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-buon-nho-mang-ten-yeu-tham/4701883/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.