Vân chết sững nhìn Huy đang hôn say đắm một cô gái xinh đẹp, thậm chí khi Vân nhìn vào hai người, có vẻ đôi trẻ vẫn say sưa với tình yêu của họ không để ý gì đến xung quanh, không để ý đến một khuôn mặt trắng bệch với đôi mắt rưng rưng đang trân trân nhìn họ.
Huy đã có người mới, nhanh đến thế sao? Phải rồi, không phải chính Vân đã phản bội Huy, chính Vân đã đâm vào tim Huy một vết dao tàn khốc nhất sao, giờ Vân còn trách gì Huy nữa?
Trái tim Vân như bị ngàn mũi kim nhọn hoắt đâm cùng lúc, đau đến tím tái, đau đến khó thở khi chứng kiến cảnh chưa bao giờ Vân dám tưởng tượng, giờ… nó đang diễn ra ngay trước mắt Vân, nhưng Vân lại không có cách nào ngăn cản hay trách móc.
Thấy Vân cứ đứng nhìn chăm chăm, cô gái kia có vẻ ngài ngại, mặt cô ta đỏ bừng lên nhưng vẫn không đẩy Huy ra. Còn Huy, có vẻ Huy cũng thấy có người nhìn, nên Huy dừng lại, quay ra nhìn Vân. Huy khẽ nhếch mép, lấy tay quệt vết son cherry còn lưu lại trên môi rồi nhìn thẳng vào Vân với vẻ lạnh lùng buốt giá chưa bao giờ Vân phải đối diện từ Huy.
Vân không thể chịu đựng thêm một phút giây nào nữa, Vân vội chạy vào phía trong, chạy vào nhà vệ sinh để nức nở, để được một mình đối diện với nỗi đau của chính mình. Đau quá, đau đến mức tưởng có thể chết ngay lập tức. Chưa bao giờ lòng Vân đau đến thế, nỗi đau cứ quặn lên từng cơn, cơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-bat-dau-tu-mot-nu-hong/3124568/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.