Ba cốc chè bưởi được bưng ra, Quỳnh đón lấy rồi đưa một cốc ra trước Vân. Vân ngồi thừ người, chả muốn ăn. Quỳnh huých huých tay Vân:
- Bà ăn đi, mọi khi bà chả toàn mơi tôi ăn còn gì?
Vân đỏ mặt ngượng ngùng. Con này dám nói Vân thế chứ?
- Ra là Vân thích ăn chè à?
Đăng cười cười hỏi Vân:
- Tớ bổ sung món chè vào thực đơn quán nhà mình nhé?
- …
Quỳnh tò mò:
- Nhà bạn mở nhà hàng à?
- Ừ, quán nhỏ thôi, ở gần đây bạn ạ. Hôm nào bạn đến ăn mình sẽ mời bạn miễn phí nhé.
- Hi hi thế mà tớ không biết, Vân chả bao giờ kể cả.
Quỳnh cũng thấy hơi lạ vì Vân có nói bạn trai Vân học Y, nhà mở bệnh viện, giờ lại làm nhà hàng, nhưng mà kệ thôi, có vẻ anh chàng này thích Vân thật đấy, tốt cho Vân mà.
Đường về nhà Vân khá xa, do chân còn đau nên Vân đành lên xe để Đăng đưa Vân về. Thôi chuyện đã là như thế, Đăng cũng thật lòng với Vân, tại Vân tất cả mà thôi. Vân thở dài.
Đăng đưa Vân đến cổng rồi chào Vân ra về. Đăng chưa muốn vào nhà bởi Vân và Huy mới chia tay, vào thế chẳng hay chút nào.
Bố mẹ Vân đi làm chưa về. Bố Vân là thợ điện dân dụng nên việc cũng không cố định, còn mẹ Vân thì làm nhân viên kế toán cho một công ty tư nhân. Thế nên, đồng lương eo hẹp của hai người cũng chỉ đủ lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-bat-dau-tu-mot-nu-hong/3124559/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.