Đăng ngẫm nghĩ một hồi, bỗng Đăng cười khẽ, chưa biết chừng vụ việc vừa rồi lại là hay. Đăng liền lấy điện thoại chụp lại ảnh ba lô chứa tiền của Vân rồi để tất cả vào két sắt khóa lại.
Bốn giờ chiều, Đăng mang ít hoa quả vào viện thăm Vân. Huy đang ngồi đọc sách cạnh Vân, còn Vân đang cầm điện thoại bấm bấm chơi điện tử giết thời gian. Thấy Đăng, Vân không vui chút nào, nên là Vân cứ coi như không biết Đăng đến. Vân cũng tính sau khi khỏi chân sẽ đến quán Đăng xin nghỉ việc mà.
Đăng thấy Huy không chịu buông tay sau câu chuyện Đăng bịa ra, đương nhiên Đăng không vui. Còn Huy, nhìn cái mặt đẹp trai kia cười cười mà Huy chỉ muốn đập cho hắn một cái.
Đăng đặt túi quả lên bàn tủ rồi hỏi Vân:
- Vân đã đỡ đau chưa?
Vân đành cười, đỏ mặt trả lời Đăng:
- Cảm ơn Đăng nhé, tớ cũng đỡ hơn rồi, chắc… nhờ có Huy bên cạnh tớ đấy.
Huy nghe thế vui lắm, tai Huy ửng đỏ luôn, là Vân muốn Đăng hiểu Vân chọn Huy mà.
Đăng không tỏ thái độ gì mà chỉ cười:
- Vậy thì tốt rồi, tớ sang hỏi thăm Vân thế thôi, chúc Vân chóng khỏe nhé, tớ về đây.
- Ơ ờ… thế chào Đăng nhé!
Vân không ngờ Đăng chỉ nói vậy thôi rồi về, chắc Đăng chịu bỏ cuộc rồi, vậy là tốt mà, Đăng cũng tốt với Vân lắm chứ, nhưng Vân có Huy rồi thì Vân chỉ có thể cảm ơn Đăng vậy thôi. Hơn nữa điều kiện của Đăng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-bat-dau-tu-mot-nu-hong/3124551/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.