Vân ăn một lúc cũng hết hộp cháo Huy mua. Cô Hà thấy thế cô cũng yên tâm, cô bảo Huy:
- Chiều nay cháu có bận gì không?
- Cháu không bác ạ.
Huy có bận, nhưng Huy quyết định nghỉ để ở bên Vân. Vân biết chứ, bởi tối qua Huy nói là Huy phải học ở phòng thí nghiệm cả ngày mà, Vân quay sang nhìn Huy.
- Thế cháu ở lại với Vân nhé, bác có việc phải đi.
- Vâng, bác cứ đi đi ạ, cháu sẽ ở đây với Vân.
Cô Hà đi rồi, Vân mới hỏi Huy:
- Cậu phải học cơ mà?
- Tớ nghỉ.
- Thôi, tớ không sao đâu, cậu cứ vào lớp đi.
- Chân cậu thế này làm sao mà đi lại được, ít nhất cũng cần có người đỡ cậu đi chứ.
Huy tốt với Vân quá, vậy mà Vân toàn làm Huy đau lòng thôi. Vân nói nhỏ với Huy.
- Huy ơi, cậu phải tin tớ nhé, tớ chỉ có cậu thôi.
- Ừ. Cậu có muốn uống nước không?
- Cậu rõ ràng là không tin tớ.
- Điều đó quan trọng không?
- Có chứ, tớ muốn cậu vui mà.
Huy im lặng, rồi Huy ngượng ngùng, mặt hơi ửng hồng. Huy nhìn vào mắt Vân khẽ nói:
- Ở bên cậu là tớ vui rồi.
Vân thấy vui quá, hình như nỗi buồn ban nãy tiêu tan hết cả. Huy đúng là chẳng đòi hỏi gì Vân. Sao Vân lại may mắn thế chứ? Vân cười tủm tỉm. Nhưng Vân vẫn muốn Huy tin là Vân chỉ có Huy, không thì Vân khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-bat-dau-tu-mot-nu-hong/3124547/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.