Editor: Nguyệt
Quan Cẩm nằm ở trên giường, trong đầu không ngừng suy đoán các loại khả năng. Hắn không muốn đợi, đây không phải cuộc sống của hắn, vừa xa lạ vừa kỳ quặc, làm hắn cả người không thoải mái. Cho nên, hắn quyết định buông tay.
Mẫn Ngôn là đầu lĩnh ngành giải trí, sản nghiệp trong tay trải khắp cả nước, một cái giậm chân cũng đủ làm cả thành phố S phải điêu đứng. Người như thế, kinh doanh trong cái vòng luẩn quẩn ngư long hỗn tạp như thế, nói hai tay hắn sạch sẽ thì quỷ cũng không tin. Nhân cơ hội này, chậm rãi dò hỏi một chút, nếu được hắn hỗ trợ là tốt nhất.
Trong tay mình vẫn nắm giữ lợi thế đủ để trao đổi ngang bằng với Mẫn Ngôn, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn không ôm cái loại ý tưởng đó với mình. Nghĩ đến Mẫn Ngôn ra vẻ công tử cao quý ngang dọc tình trường, thỉnh thoảng lại quăng cho mình cái mị nhãn, Quan Cẩm không nhịn được run rẩy, sau đó muốn giẫm lên mặt hắn vài phát. Hừ, lúc ông đây ngâm mình trong phố đen trái ôm phải ấp, thằng oắt ngươi còn chưa dài lông đâu.
Quan Cẩm oán hận đứng dậy, đến toilet giải quyết vấn đề. Trong gương, khuôn mặt trái xoan không được đẹp cho lắm đang tức giận trừng mình. Cái mặt này, dáng người này, chắc sẽ không khiến người ta mơ màng đâu nhỉ? Đang lúc rối rắm, một gương mặt khác hiện ra ngoài ý muốn, nụ cười bí hiểm, giọng điệu đáng đánh đòn, nhích lại gần mình phả hơi nóng … Fuck, tên nào tên nấy đều có tật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-an-ho-so-dac-biet/97677/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.