Editor: Nguyệt
Lúc Quan Cẩm mơ màng ngủ, đột nhiên có tiếng người phá cửa.
Nửa đêm, âm thanh nghe như đến đòi nợ. Quan Cẩm bực bội khó chịu chạy ra mở cửa.
Ngoài cửa là một đám áo dài trắng.
…
“Anh là Quan Cẩm? Chúng tôi là tổ xử lý khẩn cấp các trường hợp đặc biệt. Chúng tôi nghi ngờ anh chiếm giữ thân thể người khác bất hợp pháp, đề nghị anh theo chúng tôi về kiểm tra.” Người cầm đầu mặt không đổi sắc giơ một tờ giấy lên.
Kiểm tra?! Quan Cẩm nổi giận, coi ông mày là người ngoài hành tinh à?
“Cút mẹ mày đi!”
“Tiểu Cẩm? Tiểu Cẩm?”
Quan Cẩm mặt mày hung tợn mở bừng mắt ra, nhìn thấy đèn tường mờ nhạt và gương mặt lo lắng của Lục Vân Dương.
Quan Cẩm chớp mắt mấy cái. Thì ra là mơ.
“Tôi nói những gì?”
“Em bảo cút đi gì đó. Em mơ thấy gì vậy?”
“Mơ thấy anh mặt dày đòi hôn chúc ngủ ngon.” Quan Cẩm lật người, quay lưng lại phía anh.
“Vậy sao?” Lục Vân Dương sáng rực mắt lên, lao đến.
“Fuck! Xuống ngay!”
“Ngày nhớ mong đêm mới nằm mộng. Tôi nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của em. Hôn cái nào!”
Tên này gần đây rất không bình thường. Có ai nói cho hắn biết, có phải Lục Vân Dương cũng bị nhập rồi không …
“Tiểu Cẩm, đây là bản ghi chép lời khai của những người đó tối hôm Trương Tân bị tấn công.” Đinh Đinh chỉnh lý văn kiện xong đưa cho hắn, “Cậu trang điểm kiểu smocky
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-an-ho-so-dac-biet/1945617/quyen-6-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.