Editor: Nguyệt
Quan Cẩm ngồi dưới sàn phòng sách báo, cúi đầu tập trung tinh thần đọc cuốn sách trong tay.
“Tôi nghe Elena nói em đang ở phòng sách, còn tưởng cô ấy nói đùa.” Lục Vân Dương đẩy cửa bước vào, “Sao đột nhiên lại muốn đọc sách?”
Quan Cẩm gập sách lại, đứng dậy: “Không có gì, tìm vài thứ thôi. Tôi đi ăn cái gì đã.” Nói rồi đặt lại sách lên giá.
“Sắc mặt em không tốt lắm, ăn xong về nghỉ ngơi đi.”
“Anh ăn chưa?”
“Rồi. Đúng lúc tôi muốn ngồi đây một lát. Dù sao cũng hơi chán.”
Quan Cẩm không nói gì nữa, ra khỏi phòng.
Lục Vân Dương đi đến cái giá hắn đặt sách lúc nãy, lấy quyển hắn vừa bỏ lên.
Bách khoa toàn thư về tự nhiên?
Lục Vân Dương lật mở cuốn sách gần như mới tinh. Anh nhớ vừa rồi Quan Cẩm đang đọc đoạn nào đó tầm giữa quyển.
Đột nhiên, một đề mục đập vào mắt anh: Ngoại tộc của loài nhện, Tarantula. Trang sách có nếp nhăn rất nhỏ. Chính là nó.
Lục Vân Dương lướt nhanh như gió, chợt bừng tỉnh. Không hổ là người mình xem trọng, quả nhiên rất thông minh.
Quan Cẩm không đi ăn, mà đến gõ cửa phòng Phương Sâm, mặc kệ ông ta kinh ngạc ra mở cửa.
“Tôi có chuyện muốn hỏi ông. Nếu không muốn cả cái thuyền này chìm dưới biển thì thành thật trả lời tôi.”
Khoảng chừng mười phút sau, Quan Cẩm trở lại phòng ăn cung ứng đồ ăn 24/24, rốt cục cảm thấy đói. Hắn vừa ăn vừa nhìn boong thuyền qua cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-an-ho-so-dac-biet/1945583/quyen-5-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.