Editor: Nguyệt
Lý Cường vừa căng thẳng đi theo Cố Tương đến phòng thẩm vấn vừa hỏi với vẻ bất mãn: “Tại sao lại gọi tôi đến cục cảnh sát?”
Cố Tương mỉm cười giải thích: “Bởi vì có chuyện cần cậu hỗ trợ cung cấp manh mối, nhưng không tiện nói ở trường, cũng không muốn gây ra ảnh hưởng xấu gì đến cậu.”
“Mời cậu.” Cố Tương đi tới cửa, nghiêng người nhường cậu ta vào trước.
Lý Cường đẩy cửa ra, vừa bước được một chân vào đã đứng sững lại như gặp quỷ. Trong phòng có năm người đang ngồi, ngoài một người không biết, những người còn lại đều là ác mộng mà cậu không muốn gặp lại.
“Nếu mọi người đã đến đông đủ thì chúng ta bắt đầu đi.” Trần Kiều Vũ cũng theo vào, ngồi cùng một ghế salon với Cố Tương, quan sát sáu người trẻ tuổi đối diện.
Họ đều có vẻ căng thẳng, chỉ riêng Tần Tiếu là quan sát khắp nơi với ánh mắt hiếu kỳ. Cậu ta là người mở miệng trước tiên: “Chị cảnh sát này, đang chuẩn bị phỏng vấn tập thể sao? Không biết tiêu chí tuyển người của các chị là gì? Giết người hay phóng hỏa?”
Trần Kiều Vũ nghe cậu ta gọi chị mà mát lòng: “Đừng lo, các cậu không phải người bị tình nghi. Chẳng qua, chúng tôi có vài vấn đề cần mọi người hỗ trợ để phá án. Gần đây, trường học của các cậu xảy ra vài vụ tai nạn ngoài ý muốn, các cậu đều biết cả chứ?”
Ngoài Tần Tiếu, những người còn lại mặt đều biến sắc, mắt lảng sang nhìn xung quanh.
“Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-an-ho-so-dac-biet/1945525/quyen-3-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.