Hà Tiễn Chúc hơn nửa đêm nhận được cuộc điện thoại từ Cầu Trang mà muốn ngất, nhất là khi nghe được giọng nói nghiêm túc của Cố Hiểu Mộng. Nàng thậm chí còn nghe được một tiếng nức nở nữa, khi ấy Hà Tiễn Chúc đã cho rằng có khi nào nhà họ Cố phá sản rồi, không thì có lẽ Lý Ninh Ngọc xảy ra chuyện cũng nên.
Khi nàng vô cùng lo lắng chạy tới Cầu Trang, tới nơi thấy trước mắt một bàn đầy đồ ăn cùng Cố Hiểu Mộng đang cầm một chai rượu vang cười khúc khích nhìn mình, trong tâm khảm kìm nén cảm xúc muốn lật bàn.
"Cố Hiểu Mộng, cô như này là như nào!"
"Mau mau, Tiễn Chúc tới đây ngồi đi." Cố Hiểu Mộng ân cần mời mọc, rót một ly rượu vang cho Hà Tiễn Chúc.
"Tối muộn thế này cô gọi tôi tới chỉ là để ăn cơm uống rượu cùng cô thôi ấy hả?"
"Mãi tôi mới chờ được chị Ngọc về bộ tư lệnh để có thể thưởng thức một bàn cơm thịnh soạn. Chuyện tốt thế này đương nhiên phải gọi cô rồi."
"Tôi cám ơn cô nhiều lắm kia, tới lúc này mới nghĩ đến tôi."
"Cũng không hẳn. Cô lại không biết bởi vì lúc trước tôi ho khan thôi, chị Ngọc quản tôi nghiêm đến thế nào, cay hay lạnh không được phép ăn, càng đừng nói tới uống rượu." Cố Hiểu Mộng đẩy tảng kem tới trước mặt Hà Tiễn Chúc, "Mau nếm thử đi."
"Không cần, không cần." Nhìn đĩa đồ ăn ngập dầu cay trên bàn, Hà Tiễn Chúc không có can đảm động đũa.
"Chậc, nhàm chán."
"Cố Hiểu Mộng, tôi nói cho cô biết, nếu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chut-chuyen-vun-vat-cua-ly-ninh-ngoc-va-co-hieu-mong/1423005/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.