"Kim sở trưởng, những người này tới đây làm gì?" Bạch Tiểu Niên nhìn một đám người đang bận rộn ra vào.
"À, bọn họ hả, hai ngày này Cầu Trang cần phải tổng vệ sinh. Đây đều là nhân viên vệ sinh."
"Tổng vệ sinh, thế nghĩa là mấy gian phòng của chúng ta cũng phải dọn dẹp hết à?"
"Đúng vậy."
Nghe được câu này, Cố Hiểu Mộng lập tức không vui, "Tôi không muốn bọn họ vào phòng của tôi."
"Nếu vậy thì Cố thượng úy nên tự mình quét dọn rồi."
"Chị Ngọc, em..." Cố Hiểu Mộng ấp úng không nói được gì.
"Đường nào cũng khó, Cố thượng úy không muốn động tay nhưng lại không cho người khác vào giúp, không lẽ cái gì cũng đến tay tôi sao? Tôi cũng không phải lão mẹ của em."
"Nhưng chị là chị Ngọc a. Chị Ngọc của em giải mã điện văn, sửa y phục cho em, chuyện gì cũng làm được dễ như trở bàn tay, huống chi..."
"Dừng, Cố thượng úy." Lý Ninh Ngọc chặn bút trước miệng Cố Hiểu Mộng, "Nói nhiều cũng vô dụng thôi."
"Không ngờ Cố thượng úy cũng có ngày này." Vương Điền Hương hả hê nói.
"Đúng thế đúng thế." Bạch Tiểu Niên phụ họa gật đầu.
"Hai người các anh im miệng cho tôi!" Cố Hiểu Mộng hung tợn quay qua trừng mắt lên, dọa Vương Điền Hương lập tức ngậm miệng, còn Bạch Tiểu Niên thì nhỏ giọng lầm bầm, "Tôi cũng không tin cô dám trừng Lý thượng giáo."
Cố Hiểu Mộng quay đầu lại, đổi về ánh mắt đáng thương nhìn Lý Ninh Ngọc, "Chị Ngọc..."
Thấy Lý Ninh Ngọc vẫn bất vi sở động cùng đám người vây chung quanh xem kịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chut-chuyen-vun-vat-cua-ly-ninh-ngoc-va-co-hieu-mong/1423002/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.