"Kim sở trưởng... Cố thượng úy bị sao vậy?"
"Suỵt, thư ký Bạch nhỏ giọng một chút." Kim Sinh Hỏa vội vàng kéo Bạch Tiểu Niên, "Cố thượng úy hiện tại sắp bùng nổ tới nơi rồi."
"Chuyện thế nào, Lý thượng giáo lại không để ý tới cô ấy à?" Bạch Tiểu Niên lập tức thấp giọng, "Hay là Ngô đại đội..."
"Cũng không phải, để tôi nói cho anh biết, chuyện lần này không phải chuyện tầm thường... Vương sở trưởng chạy mau!" Thấy Vương Điền Hương vào cửa, Kim Sinh Hỏa theo bản năng hô lên.
"Vương Điền Hương!" Cố Hiểu Mộng hai bước đã chạy tới túm cổ áo Vương Điền Hương.
"Không phải, Cố thượng úy cô bình tĩnh, bình tĩnh đi mà." Vương Điền Hương sợ đến liên tiếp lui về phía sau, "Tôi sai rồi tôi sai rồi."
"Tôi đã bảo là đừng cho chị Ngọc biết, anh lại vẫn nói hết ra. Vì để phá giải cái máy mật mã kia mà mấy ngày liền chị Ngọc không ngủ, mệt mỏi đến tái phát bệnh hen suyễn. Nếu thật sự xảy ra chuyện gì, có tin tôi giết chết anh không!"
"Tin tin tin, tôi nhất định tin, tôi đây không phải đến để chuộc tội sao?"
"Anh chuộc không được..."
"Hiểu Mộng."
"Chị Ngọc!" Nghe thấy tiếng Lý Ninh Ngọc, Cố Hiểu Mộng vội vàng chạy tới đỡ, "Chị Ngọc, chị không sao chứ, vẫn còn ho à?"
"Không có việc gì."
"Không phải chị đã hứa với em sẽ nghỉ ngơi thật tốt trước khi đến bộ tư lệnh sao?" Nhìn băng vải trên tay Lý Ninh Ngọc, Cố Hiểu Mộng đau lòng hỏi "Tay còn đau không?"
"Đừng khẩn trương như thế, tôi sớm đã quen rồi."
"Nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chut-chuyen-vun-vat-cua-ly-ninh-ngoc-va-co-hieu-mong/1422993/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.