"Sáng sớm hôm nay có động tĩnh gì vậy, dọa tôi một hồi." Bạch Tiểu Niên ngáp một cái, "Tôi hình như nghe được tiếng của Cố thượng úy."
"Phải a, hôm nay còn chưa thấy Cố thượng úy đâu." Kim sở trưởng vô thức nhìn về phía Lý Ninh Ngọc.
"Cố hội trưởng phái người tới đón em ấy về nhà rồi, nói là muốn tham gia một cái vũ hội." Lý Ninh Ngọc lãnh đạm nói.
Nhớ lại lúc sáng sớm, Cố Hiểu Mộng bị chính mình đánh thức, "Chị Ngọc, có chuyện gì thế?"
"Cố hội trưởng phái người tới nói rằng có tiệc vũ hội cần em tham dự."
"Vũ hội cái gì chứ, em không đi." Cố Hiểu Mộng trở mình định ngủ tiếp.
"Cố thượng úy, loại sự tình này cũng đừng nổi tính trẻ con bốc đồng, Cố hội trưởng muốn em tham dự hẳn là có lí do của ông ấy."
"Chị Ngọc, ba của em rốt cuộc đã nói gì với chị thế, chị còn nói đỡ cho ông ấy." Cố Hiểu Mộng dụi dụi mắt đứng dậy, lời lão ba nhà mình nói không quan trọng, nhưng lời của chị Ngọc thì không thể không nghe.
"Nhanh lên chuẩn bị một chút, Triệu tiểu thư chờ ở cửa."
"Chị Ngọc, chị đi cùng với em được không?"
"Tôi không ở trong danh sách khách mời, với lại điện văn cần giải mã hai ngày nay còn nhiều lắm, hai người chúng ta còn bận không xong nổi."
"Ah..." Cố Hiểu Mộng trong nháy mắt thất vọng.
"Đừng cúi đầu ủ rũ thế, chú ý an toàn, đi sớm về sớm."
"Được."
"Cố thượng úy, cô..." Thấy Lý Ninh Ngọc ngẩng đầu, Bạch Tiểu Niên ý thức được mình nói sai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chut-chuyen-vun-vat-cua-ly-ninh-ngoc-va-co-hieu-mong/1422976/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.