Cuộc nói chuyện kết thúc trong cụt hứng, bởi vì ta không thể trả lời câu hỏi nàng đặt ra, đồng thời nàng cũng không trả lời được câu hỏi ta đưa ra.
Ta Vãn nói:
“Mình đi tắm đây.”
Trong mắt ta đây chính là lệnh đuổi khách, đương nhiên ta cũng không ở lại lâu, trở về phòng của mình, chui đầu vào chăn, khổ sở vò đầu bứt tóc không ngừng tự hỏi, rốt cuộc ta và Tô Vãn sao lại thành thế này? Lúc trước còn vui vẻ dọn vào nhà, thế mà mới hơn một tháng đã phát sinh ra vấn đề lớn như vậy, sau này mặt mũi nào mà ở chung nữa?
Trong lúc miên man suy nghĩ thì nghe thấy tiếng đóng cửa ở phòng kế bên, ta lấy áo ngủ ra, đi đến phòng tắm. Không ngờ vừa mở cửa lại thấy một màn khiến người ta phun máu, Tô Vãn cả người không mặc gì, đang dùng khăn lau tóc, nhìn ta với vẻ mặt vô tội.
Ta dám cá mặt của ta lúc ấy đỏ như đít khỉ, sững người trong vài giây với nói một câu:
“Mình không biết cậu ở bên trong.”
Sau đó vội vàng đóng cửa lại, dựa vào tường hít thở mấy phát, đợi cho tâm tình bình phục. Thế nhưng hình ảnh dáng người lả lướt của Tô Vãn, có cố thế nào cũng không thể không nhớ đến, tim ta đập nhanh, máu trong người như dồn hết lên mặt, không nhịn được tự hỏi, từ khi nào ta lại nhạy cảm với thân thể nữ nhân như vậy? Nghĩ nghĩ lại thấy không đúng, ta chỉ nhạy cảm với thân thể Tô Vãn mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chut-chuyen-cua-thang-nu/3207161/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.