Hôm nay là ngày vui nhất trong Từ gia, những người trong họ, khách mời đi tới đi lui, ai ai cũng chúc mừng. 
Năm 16 tuổi, Từ Trí Thâm rời khỏi nhà, mười năm trôi qua, trong nhà đã từng nhận được tin báo tử, bây giờ lại một thân quân trang xuất hiện trước mặt mọi người lần nữa, người người đều khen cậu ba là rồng phượng trong loài người, uy phong, tiền đồ vô lượng. Sau khi Từ Trí Thâm chào hỏi mấy vị trưởng bối trong nhà rồi lập tức lui về phía sau, còn chưa đi được mấy bước, Bạch phu nhân đã chạy vội ra đi tìm con trai mình, ban đầu vẫn chưa tìm thấy, đôi mắt liên tục đảo quanh, giống như không quen biết. Sau khi Từ Trí Thâm gọi một tiếng mẹ, đôi mắt Bạch phu nhân đỏ bừng, vươn tay ra, làm bộ muốn nhéo lỗ tai anh. 
Bạch phu nhân vẫn chưa cao tới bả vai con trai, Từ Trí Thâm hơi khuỵu gối xuống, chờ một cái bặt tai rơi xuống má mình, Bạch phu nhân lại giơ tay ôm chầm lấy gọi trai, gọi một tiếng "Thâm nhi." 
"Đứa nhỏ hư! Bây giờ mới biết quay về, không nghe lời mẹ, lại còn giận dỗi tới mức bỏ nhà đi. Con không cưới thì thôi, chẳng lẽ mẹ lại trói con vào trong phòng hay sao? Con đi một cái mà đã 10 năm, ngay cả một tin báo bình an cũng không có, mẹ còn tưởng con đi rồi, con là đồ không có lương tâm, mẹ sinh con ra..." 
Bạch phu nhân vừa khóc vừa mắng, nhéo lên cánh tay của anh. 
Từ Trí Sâm ai u một tiếng, làm bộ ôm cánh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-thuong-kieu/1500871/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.