Căn phòng trống rỗng, chìa khóa chuyển động trong ổ tạo ra âm thanh phá vỡ không gian yên tĩnh. Nơi này đã lâu không có ai đến, vẫn sạch sẽ không nhiễm một hạt bụi, đồ đạc được sắp xếp chỉnh tề giống như mỗi ngày đều có người đến dọn dẹp qua, chỉ là thiếu đi hơi thở của người sống. Nghiêm Văn Khâm đi đến ban công, mở cửa, từng trận gió mát thổi vào, mang theo cảm giác mát lạnh nhàn nhạt, làm cho con người ta phá lệ dễ chịu.
Nơi này là nơi hai người thường xuyên gặp nhau, nhưng cũng chính ở nơi này nàng phát hiện tất cả mọi chuyện đều là do nàng tự mình đa tình. Nơi đây cất giấu bố cục kín đáo, nàng là một quân cờ hữu dụng, Diệp Tiêu Nhiên là như thế nào bày mưu tính kế, nắm giữ toàn cục. Mà đằng sau lợi dụng liệu còn có thể nói đến tình cảm sao?
Cước bộ Nghiêm Văn Khâm nhẹ nhàng tiến vào phòng ngủ, kéo bức rèm ra, ánh trăng liền chiếu vào, hốt hoảng chiếu lên gương mặt trong trẻo lạnh lùng của nàng. Nàng ngồi bên giường, vươn tay vuốt ve tấm drap giường mỏng manh, chậm rãi nằm xuống, nhắm hai mắt lại, tựa như có thể cảm nhận được mùi hương quen thuộc. Tay nàng vuốt ve chăn đệm, trong phòng yên lặng không chút tiếng động.
Phòng trang trí rất đơn giản, ngay cả ảnh chụp cũng không có, chỉ có bức rèm trắng thanh lịch, đồ đạc màu trắng tinh. Diệp Tiêu Nhiên cả đời khao khát sự trong sạch, đơn giản trôi qua, nhưng vận mệnh khiến cô gặp phải biến cố lớn. Lần cô mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-on/1362480/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.