Trưởng Công Chúa không có biểu cảm gì, quất một roi xuống đất ngay sát bên chân Thích Trường Lan.
"Nàng ta ở lại, ngươi cút đi."
Thích Trường Lan che chở trước người ta.
"Xin Công Chúa minh giám! Lúc trước bởi vì hôn sự của Công Chúa và ta nên Nhàn Nương vô tội mới bị liên luỵ, may mắn sao mà thoát chết trong chân tơ kẽ tóc. Nếu Công Chúa còn chút lòng thương hại thì đừng ra tay với nàng!"
Nói thật, thời điểm hắn chắn trước mặt ta trông cũng ra dáng nam nhân đó chứ.
"Thích Trường Lan, trong lòng ngươi bổn cung là kẻ độc ác, lạm sát người vô tội như thế sao?" Công chúa lạnh lùng hừ một tiếng. "Nàng ta là thị thiếp nhà họ Mục. Ngươi tư thông với nàng ta ở đây, bọn họ không làm gì được ngươi nhưng giết nàng thì dễ như trở bàn tay. Đến cùng ngươi đang giúp hay là hại nàng vậy?"
Thích Trường Lan còn định nói thêm, lại bị Công Chúa trừng mắt.
"Còn không đi mau? Nếu con trai út nhà họ Mục tìm đến đây ta ắt có cách đối phó."
Nghe vậy, Thích Trường Lan nhìn ta rồi lại nhìn Công Chúa, do dự một chút rồi cuối cùng vẫn quay người rời đi.
Ta thở dài. May mà không trông cậy gì vào tên này.
Thấy hắn đã đi xa, Trưởng Công Chúa tiến lên mấy bước, dùng chuôi roi nâng cằm ta lên.
"Vài năm trôi qua, ngươi thế mà lại xuất hiện trước mặt ta thật."
Tư thế bị ép ngẩng đầu rất khó chịu, ta đẩy roi ra, nhìn nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-menh-nu/3492508/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.