Hà nhi.
Minh Tuệ lúc này cũng chạy đến vội vàng bế nàng lên gấp gáp nói:
- Mau hồi cung.
Cứ như vậy đám người liền đã tản đi, Trương Vũ Điệp cắn răng cũng vội vàng đỡ lấy Trương Thế Khải rời đi.
- Chuyện này....
Kế Vinh ngây ngô chạy đến chuyện đã xong, hắn thấy đại ca hắn đã đưa đại tẩu đi rồi, lại thấy vị trần đại sư cũng đã đưa cái này con rễ quý hắn đi, hắn thầm nghĩ:" từ khi nào hắn thành người dưng rồi chứ".
- Không được... ta phải thương lượng với đại ca.
Nghĩ đến cái con rễ này không biết vận khí gì mà được vị này trần đại sư để ý, không nói đến vị này trần đại sư là một trận sư thiên tài mà còn là có tu vi sâu không dò được. Có thể nói vị này con rễ cho dù tương lai không có kế nghiệp hoàng đế nhưng với một thân bản lĩnh được trần đại sư truyền dạy có thể tung hoành thiên hạ á. Nhưng hôm nay đến cứu trợ hắn lại là đến chậm một bước, hắn thầm nghĩ không biết đứa con rễ này có ghi hận hay không.
- Cho dù phải khóc lóc cầu xin ta cũng muốn đứa nhỏ này nghĩa tế.
Hắn cười gian thầm nhủ.
Dược cốc.
- Tiền bối... ngài là...
Bên trong dược cốc một tiểu cô nương lưng mang giỏ tre một thân an diện bộ đồ xanh màu lá mộc mạc nhưng không thể che được đi ngũ quang tinh xảo xinh đẹp thoát tục, có lẽ là cả ngày hái thuốc vậy nên đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-khong-tinh-khong/2923107/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.