Lâm tướng quân, Minh Đức cùng nữ nhi người là thanh mai trúc mã từ nhỏ, ngươi nỡ chia rẽ uyên ương, không sợ con gái ngươi sau này hận ngươi cả đời sao.
Thế Khải nhìn Kế Vinh lạnh lùng nói.
- Uyên ương chó má gì chứ, việc nhà ta ngươi quảng nổi sao,
Kế Vinh giận tím mặt nói.
Hắn biết con gái mình là một lòng một dạ với cái tên chết tiệc Minh Đức kia, thế nhưng tên kia thì sao đê tiện vô sỉ, bề ngoài thì lun tỏ vẽ yêu thích nhưng bên trong thì chán ghét khinh nhờn con gái mình, nếu không phải có con gái nuôi mình nói rõ thì e rằng hắn còn thật lòng muốn đem con gái mình đưa cho tên vô sỉ kia chơi đùa, nói trắng ra Minh Đức cái tên kia chỉ muốn lợi dụng con gái mình làm bàng đạp để bước lên chỗ cao mà thôi.
- Ta mặt kệ các ngươi có cái gì quang hệ, tiểu tử này phỉ bám ta nếu hôm nay không cho ta cái một cái công đạo, thì việc này ta tuyệt đối không bỏ qua.
Thế Khải nổi gân xanh lên nói.
- Lão cha à, ngươi thấy đấy là hắn bị ta nói trúng liền muốn tìm ta diệt khẩu.
Anh Vũ nhìn Minh Tuệ cười một tiếng nói.
- Cái tên tiểu tử này... haizz...
Minh Tuệ cảm thấy đàu mình muốn đau nhức rồi.
- Liền đúng là như vậy... haha, cái tên Thế Khải nhà ngươi ta nhìn liền biết là không phải hạng tốt lành gì... hôm nay lại bị tiểu bối vạch trần... nói cho ngươi biết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-khong-tinh-khong/2923080/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.