Trần gia biệt viện.
-Gia chủ!...Thiếu chủ!... tiểu thư đã hai ngày không ăn không uống rồi.
Đây là tỳ nữ thân cận của Thu Nhược, Thu Nhược hai ngày trước trở về liền ở lỳ trong nhà không ra lúc thì ngồi khóc lúc thì ngẩn ngơ một mình.
- Vô pháp vô thiên, đúng là vô pháp vô thiên mà.
Cha nàng Trần Quyền chiến lúc này cùng cha hắn đến thăm lúc này cũng đã phẫn nộ.
- Haizz... con gái lớn rồi liền không giữ được á...
Lão gia chủ Trần Thế Kiệt cũng ngậm ngùi thở dài, nhìn thấy cháu gái mình ánh mắt lạnh nhật có một tia oáng hận thì đã cảm thấy làm ông như hắn cũng cảm thấy thất bại. Hắn đứng ngoài mở miệng nói:
- Thư Kỳ gia gia đến thăm ngươi.
-Gia gia ngươi tới đây làm gì... ngươi mau đi đi...
Nàng tức giận á, nhiều lần nàng đã thúc dục gia gia đích thân ra trận vậy mà hắn cứ đứng tại chỗ lại nói cái gì là xem tình hình. Giờ thì tốt rồi, tình nhân như ý của nàng chết thảm mà ngay cả thi thể cũng không còn.
- Hỗn xược.... ngươi đây là ăn nói với gia gia kiểu gì.... nghịch tử còn không mau ra đây.
Cha nàng cũng không thể chịu được cách ăn nói ngỗ nghịch của con gái mình nữa, hắn thừa nhận thường ngày mọi người thường hay chìu chuộn cái tên tiểu quỷ nhỏ này nhưng lúc này hắn mới cảm thấy sai lầm lớn là đã chìu hư nó rồi. Nhưng mà lời vừa ra cửa miệng thì cha hắn đã chặn lại á.
- Ngươi im miệng lui ra cho ta...
Cha hắn mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-khong-tinh-khong/117247/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.