- Gầm...... gừ....
Đàn tê giác một sừng trên lưng người ngồi toàn thân khôi giáp đập tan màn sương mù dày đặt buổi sáng.
- Là kỵ binh Viêm Phủ xuất động
- Chậc chậc lần này không biết họa rơi nhà nào.
- Nhìn kìa, là hướng về Đỗ Phủ.
- Chậc chậc... lần này không biết chuyện gì.
Đã không ít người hướng về đội kỵ binh này nghị luận to nhỏ.
Cửa Đỗ Phủ.
- Xin hỏi quang gia đây là ý gì.
Một gia nô Đỗ gia nhìn thấy đội binh tới liền đứng ra mỉm cười hỏi.
Đứng trước đám kỵ binh hùng hậu khoảng 30 người cưỡi tê giác một sừng thì một thương gia như Đỗ phủ cũng phải kiên kỵ vài phần.
- Chúng ta đang truy bắt trọng phạm.
Đi trước đám binh mã là một vị đại hán tuổi chừng ba mươi thân mang áo choàng đỏ, có thể nói hắn là thân phận cao quý nhất trong đám người.
Hắn nhìn tên gia nô kia cười lạnh nói.
- Quang gia, có thể là ngài đi lầm đi, nơi này là Đỗ Phủ chưa hề chứa trọng phạm như lời ngài nói.
Lúc này tên gia nô cũng kiên trì gượng cười lấy lòng kung kính hành lễ nói.
- Biến... một tên gia nô nho nhỏ mà cũng dám cò kè mặt cả với bổn soái... nhớ kỹ lần sau không phải là chỉ một tác này mà là mạng của ngươi để đánh đổi.
- Ba...
Tên kia bàn tay giơ lên hạ xuống mạnh mẽ trên mặt gia nô một tiếng giòn tan truyền đến lão già bay ngược ra đập lên cửa đá phun ra một ngụm máu tươi. Tên kia hài lòng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-khong-tinh-khong/117243/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.