Editor : Ha Ni Kên
Vệ Hàm đến sau, cách đám người Bình Nam vương một đoạn, người đứng gần nhất là Thái tử.
Tất nhiên chàng sẽ không ngây thơ cho rằng Lạc cô nương đang nhìn Thái tử.
Cách cả biển người, cô nương kia mỉm cười nhìn chàng, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như thường.
Vệ Hàm lặng im.
Hóa ra đổ ba nghìn lượng mua một thanh đoản kiếm lòe loẹt mới chỉ là mở đầu.
Chàng không định xả thân quên mình vì người, càng không có ý dây dưa cùng một cô nương khác, tại sao Lạc cô nương lại chắc chắn là chàng sẽ thừa nhận ?
Nàng dựa vào đâu mà tự tin như vậy ?
Vệ Hàm vô cảm đối mặt với nụ cười ẩn hiện của tiểu cô nương, khiến người ta khó đoán trong lòng chàng đang nghĩ gì.
Tất nhiên Lạc Sênh không đánh cược vào lương tâm một người, nhất lại còn là người không có giao tình gì, lại còn trong bối cảnh nam nữ giữ lễ tránh hiềm nghi như hiện tại.
Chưa nói đến mối quan hệ người bị trêu đùa và kẻ trêu đùa giữa Khai Dương vương và Lạc cô nương...
Xác định được đối phương đang nhìn nàng, Lạc Sênh đột nhiên ngẩng đầu nhìn trời một cái, sau đó gật nhẹ đầu, khó ai nhìn ra được.
Ánh mắt Vệ Hàm chợt lóe.
Nếu như chàng không hiểu sai thì ý của Lạc cô nương là sẽ đáp ứng cho lời thỉnh cầu ở lầu trà Thiên Hương ?
Đây là trao đổi à ? Mời thần y đổi lấy việc chàng ra mặt giải vây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-hoan/3538007/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.