Lạc Sanh trở lại Đại đô đốc phủ, trực tiếp trở về phòng không bước ra khỏi cửa nữa.
Tư Nam đã có được giải thoát, nhưng lại vây khốn nàng.
Chung quy tim nàng không phải làm bằng sắt.
Bình Lật biết Lạc Sanh giết Tư Nam, trong lòng bực bội đến cực điểm.
"Không phải ngũ đệ đi cùng tam cô nương à, vì sao để nàng tùy tiện ra tay với tội phạm quan trọng?”
“Tam cô nương nói có mấy lời muốn nói cùng Tư Nam… Xin lỗi, đại ca, ta không nghĩ là tam cô nương sẽ làm ra chuyện như vậy.” Ngoài miệng Vân Động nói xin lỗi, trong lòng lại không có gợn sóng gì.
Người là bị giết ở nhà ngục của Cẩm Lân Vệ, nếu tin tức có truyền ra ngoài, trừ khi là Bình Lật cố ý làm.
Nếu nghĩa phụ không tỉnh lại, có lẽ Bình Lật sẽ làm như vậy, nhưng giờ nghĩa phụ đã tỉnh, hắn ta không cho rằng Bình Lật có can đảm làm chuyện này.
Hiển nhiên Bình Lật cũng hiểu điều đó, ép xuống buồn bực giận dữ hỏi: “Đến tột cùng vì sao Tam cô nương lại hạ sát thủ với Tư Nam?”
Vân Động cười cười: “Đương nhiên là trút giận cho nghĩa phụ.”
Bình Lật đột nhiên cảm thấy không còn lời nào để nói.
Những chuyện mà nữ tử tầm thường không thể tưởng tượng ấy, một khi đặt trên người tam cô nương lại có vẻ không có gì kỳ quái, dù sao đó cũng là một cô nương nhìn trúng nam tử nào đó sẽ đoạt về nhà.
Trầm mặc một lát, Bình Lật hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-hoan/2444372/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.