Lúc Lâm Chi bước vào nhà, cuộc phê bình vẫn còn đang tiếp tục, cả đám phẫn nộ ngồi trên giường, nhìn cậu sinh viên thấp người ở giữa nói dài nói ngắn, cậu chàng kia rất có chút ý tứ kiên quyết đấu tranh đến cùng, liên tục lặp lại câu lúc nãy: “Tôi đấy là nhặt, không phải trộm, chuyện này không thể đổ thừa cho tôi được…”
Lâm Chi cảm thấy chẳng có gì thú vị, đẩy cửa ra rồi lại khép lại, đi đến cửa sổ ngoài hành lang ngắm cảnh đêm Ca Nại.
Thực ra cũng chẳng có cảnh đêm gì, nơi đây không phải chợ đêm với ánh đèn rực rỡ, trong tầm mắt, chỉ có lẻ tẻ vài điểm sáng màu vàng, phía xa một mảnh đen kịt, màu đậm hơn chút nữa chính là hình dáng của núi.
Nhìn một hồi, Lâm Chi nhàm chán cúi đầu, lại ngoài ý muốn phát hiện ra Nhạc Phong đang đứng trên bậc thang ngoài quán trọ hút thuốc.
Bình thường, cô ta rất ghét con trai hút thuốc lá, nhưng không hiểu tại sao, nhìn Nhạc Phong hút thuốc, lại cảm thấy rất gần gũi.
Cô ta nhìn Nhạc Phong đến xuất thần, anh hơi cúi đầu, tay phải kẹp một điếu thuốc, làn khói lượn lờ thật mỏng manh, giống như hóa ra một tiếng thở dài, chân mày anh nhíu lại, rõ ràng đang có rất nhiều tâm sự, nhưng thỉnh thoảng, giữa gương mặt tuấn tú lại xẹt qua vẻ tùy hứng bất cần đời.
Lâm Chi đang nhìn đến nhập thần, sau lưng chợt bị ai đó vỗ một cái, làm cho cô ta sợ đến mức giật nảy mình, trái tim đột nhiên đập loạn xạ.
“Nhìn gì vậy?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-gio/74460/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.