Tần Thủ Nghiệp mua vé máy bay ngay đêm đó, nhưng nghe đâu giao thông hàng không bị quản chế, delay cả một đêm, hành khách giận dữ lôi nhân viên sân bay ra tranh luận, có người còn nhân cơ hội ồn ào vỗ bàn đòi bồi thường, đang giữa đêm nên sảnh đón khách của sân bay vô cùng ầm ĩ, trong tiếng ồn ã của bao nhiêu con người như vậy, Tần Thủ Thành yên lặng ngồi trong phòng dành cho khách VIP mà hãng hàng không chuẩn bị, tự mình đọc di chúc cho Tần Chính.
Suy nghĩ của lão rất rõ ràng, dường như đã từ lúc "ngộ sát" Tần Thủ Thành quay trở lại sắm vai kẻ đứng đầu thâm tàng bất lộ của Tần gia, lão lần lượt nói, từ chuyện đổi quyền làm chủ của Tần gia, đến tình trạng khuyết điểm và những chỗ có thể lợi dụng được của Thịnh gia, chuyện phân chia tài sản, thu xếp cho mẹ con Tần Miêu sau này, chuyện lớn chuyện nhỏ sắp xếp tỉnh táo tựa như đang xử lý chuyện của người khác.
Tần Chính mấy lần viết không nổi: "Bác Cả, bác đừng cả nghĩ quá, chẳng phải chỉ là một con nhóc Thịnh Hạ thôi sao, nếu thật sự không ổn, chúng ta báo cảnh sát."
Tần Thủ Nghiệp nói: "Chú mày phải suy nghĩ cho đường lui của nhà họ Tần một chút chứ, Thịnh Hạ bây giờ là chó cùng giứt dậu, nếu nó kích động lên ra tay với Miêu Miêu thì làm sao? Nhỡ báo cảnh sát rồi, nó bất chấp tất cả khai hết ra về nhà họ Tần thì sao? Về điểm này, chúng ta và Thịnh gia giống nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-gio/2284236/quyen-4-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.