Huyền Tụng vừa vào trong phòng đầu tiên là bày ra cấm chế, sau đó mới dùng thuật gột rửa dọn dẹp sạch sẽ căn phòng.
Phòng khách của Tố Lưu Quang cốc đương nhiên sẽ không có chút bụi nào, chỉ là tính tình Huyền Tụng từ trước đến nay vẫn luôn cổ quái, là một lão nhân gia rất khó phục vụ, ngày thường luôn bắt bẻ mọi thứ.
Trước đó đi theo Cố Kinh Mặc hắn rất nhẫn nại, hôm nay chỉ có một mình bệnh cũ mới tái phát, bắt đầu lại thói quen bắt bẻ của mình.
Phòng khách hắn ở vô cùng đơn giản.
Từ cửa vào là một cái bàn vuông, có bốn cái ghế, cách đó không xa là một cái tủ dựng sát tường, trên bàn đặt ấm tách để uống trà và lá trà, dùng thần thức lướt qua thì trong tủ cũng không có vật gì.
Trong phòng đặt một bình phong bằng gỗ khắc hoa văn, phía trong là nội thất, có một cái giường màn sa mỏng rủ xuống, một cái tủ khắc hoa văn phong lan, còn có một chậu rửa mặt vàng lá đặt trên giá đỡ.
Trong tủ này có y phục sạch sẽ để thay, còn có các loại pháp khí chiếu sáng.
Cố Kinh Mặc được chiêu đãi ở chính phòng, phòng này là sương phòng, cùng viện với Cố Kinh Mặc.
Trong viện cũng chỉ có hai người họ ở mà thôi, coi như cũng thanh tịnh.
Hắn khoanh chân ngồi xuống giường, nhắm mắt lại.
Khi hắn dùng khôi lỗi thuật thì hồn phách sẽ ở bên trong khôi lỗi, lần này hắn cần dùng bản thể đi lấy đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-bac-huyet-te-ma-ton-nang-vi-cai-gi-khong-vui/2436237/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.