Trận mưa kéo dài nhiều ngày này, rốt cục cũng ngừng. Ánh nắng mùa đông mặc dù đến có hơi chậm, nhưng cuối cùng vẫn chiếu ấm áp cả vùng.
Mà trận bão táp ở giới giải trí này cuối cùng cũng theo lời xin lỗi của Phương Nguyên mà kết thúc. Chí ít đã kết thúc phía Cố Gia Nhiên, bởi vì tất cả mọi người đều chấn động với Phương Nguyên.
Một đạo diễn danh tiếng như thế mà lại làm ra chuyện như vậy: Dù là tổn thương của Cố Gia Nhiên, hay là ở trước mặt mọi người thừa nhận lỗi lầm. Bọn họ đã dời đi lực chú ý, cũng cuối cùng ý thức được Cố Gia Nhiên là một “Người bị hại” danh chính ngôn thuận. Tống Tâm đúng lúc up lên mấy bài viết khiến cho người người rơi lệ, từ nhiều góc độ khác nhau, đưa Cố Gia Nhiên lên hình tượng “Thân tàn chí kiên”. Lúc Cố Gia Nhiên đọc bản thảo có chút dở khóc dở cười, thành thật mà nói, cậu xem tới xấu hổ. Tống Tâm không cho là đúng: “Sợ cái gì, kiểu này ai cũng thích, con một vạn năm nữa cũng sẽ không flop!”
Sau khi sự việc kết thúc Tống Tâm liền trở về New Zealand, dù sao gia đình và sự nghiệp đều ở bên kia. Trước khi đi thấy Cố Gia Nhiên có chút không nỡ, liền nháy mắt cười nói: “Yên tâm, lúc uống rượu mừng sẽ trở lại.”
Cố Gia Nhiên xấu hổ đỏ mặt, ấp úng đáp.
Vị trí người đại diện của Cố Gia Nhiên vẫn do Lục Phong phụ trách, nói đúng hơn, là phụ trách ở Lam Hải.
Ngày đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuon-chuon/2939464/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.