Trận bão táp giữa Ôn Ngôn và Cố Gia Nhiên, đến gấp, đi cũng nhanh.
Nhưng Cố Gia Nhiên vẫn không có ý định đem cuộc đối thoại ngày đó với ba Ôn nói cho Ôn Ngôn. Không chỉ như vậy, cậu còn quyết định hẹn ba Ôn ra nói chuyện một lần.
Ôn Ngôn đối với chuyện này kiên quyết không đồng ý.
Cố Gia Nhiên rất nghiêm túc nói: “Em không thể cứ ở phía sau anh, em muốn đứng ở bên cạnh anh. Ôn Ngôn, anh tin em đi.”
Ôn Ngôn nhìn cậu rất lâu, cuối cùng thở dài: “Em hứa với anh một việc, cho dù em cùng ba anh nói cái gì, chúng ta cũng không được lại chiến tranh lạnh.” Những ngày đó hắn thật sự là nghẹn không nói nên lời.
Cố Gia Nhiên cười lên: “Được.”
Địa điểm vẫn là phòng trà đó, Ôn Ngôn nói đó là nơi ba hắn thường đến. Không biết Ôn Viễn Sơn đã sớm có dự tính hay thế nào, nghe Cố Gia Nhiên mời, một chút kinh ngạc cũng không có, sảng khoái đáp ứng.
Trong lòng Cố Gia Nhiên vẫn rất căng thẳng.
Đối với cậu mà nói, nhận được sự thông cảm từ người nhà người yêu, là một việc vô cùng quan trọng. Mà Ôn Viễn Sơn không hổ là ba Ôn Ngôn, khí chất tỏa ra có cảm giác áp bách rất mạnh, Cố Gia Nhiên phải xuất ra 120% tinh thần.
Đến khi Ôn Viễn Sơn ngồi xuống, Cố Gia Nhiên ngẩng đầu nhìn đối phương.
Ôn Viễn Sơn khẽ nhấp chút trà: “Cố tiên sinh tìm tôi có việc sao?”
“Ôn Đổng, lần trước ngài nói, không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuon-chuon/2939445/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.