Đây là một nụ hôn vừa dài dằng dẵng vừa ngắn ngủi.
Tất cả dũng khí của Cố Gia Nhiên đều tiêu hao hết trên câu bày tỏ, trong chớp mắt cậu trúc trắc chạm môi Ôn Ngôn, quyền chủ động đã bị đoạt đi.
Có lẽ là do gió thổi, cánh môi Cố Gia Nhiên có chút mát lạnh, đầu lưỡi Ôn Ngôn không vội mà liếm kỹ đôi môi cậu, sau đó lại nhẹ nhàng cắn một cái. Đây giống như là một tín hiệu, lúc Cố Gia Nhiên còn đắm chìm trong sự dịu dàng của hắn, đối phương đã tiến quân thần tốc, bắt đầu công thành chiếm đất. Bọn họ môi lưỡi quấn quít, trao nhau nước bọt [1], Ôn Ngôn đang kịch liệt kiềm chế, hắn giống một con cá xảo quyệt, cứ lượn vòng quanh chơi đùa đầu lưỡi Cố Gia Nhiên, khiến cậu không ngừng run rẩy. Hắn còn là một thợ săn kiên nhẫn, chuẩn xác đem con mồi đang run rẩy và thở hổn hển nuốt sạch vào bụng.
[1] tương nhu dĩ mạt: là 1 thành ngữ, nghĩa đen là miêu tả cảnh của hai chú cá sống trong một suối cạn nước, cùng phun nước bọt để làm ướt cho nhau. Nghĩa bóng của thành ngữ là lúc hoạn nạn thì hãy giúp đỡ lẫn nhau.
Nụ hôn này quá mức dài dằng dẵng, dài đến mức Cố Gia Nhiên cảm thấy bọn họ có thể hôn đến cùng trời cuối đất.
Nụ hôn này lại quá mức ngắn ngủi, ngắn đến mức trong đầu Cố Gia Nhiên chưa kịp suy nghĩ gì đã kết thúc.
Ôn Ngôn để trán mình kề trán của cậu, hắn khẽ thở dốc, rồi bỗng nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuon-chuon/2939419/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.