Ngày hôm sau khi Cố Gia Nhiên rời khỏi Phỉ Thúy Vân Sơn, liền bay sang một thành phố khác. Lục Phong lại giúp cậu nhận một bộ phim, cậu đi qua thử trang phục. Mặc dù có nói với cậu là không gấp, có thể ở nhà nghỉ ngơi vài ngày. Nhưng cậu không đồng ý: Công việc đầy ắp, sẽ không có thời gian rãnh rỗi để suy nghĩ miên man, như vậy càng tốt.
Lúc ngồi trên máy bay, Cố Gia Nhiên nhìn qua có chút ảm đạm. Lục Phong cảm thấy tình trạng của cậu không ổn, mở lời nói: “… Có cần … Hẹn bác sĩ Dương không?”
Cố Gia Nhiên lộ vẻ uể oải: “Em rất khỏe.”
“Nghe Du Du nói, em đã dời từ Phỉ Thúy Vân Sơn về Vườn Hồng rồi?”
Cố Gia Nhiên gật đầu.
“Người bạn đó… Anh biết không?”
Cố Gia Nhiên nhắm mắt lại: “Anh không biết.”
Như sợ hắn không tin, cậu lại nhấn mạnh thêm lần nữa: “Lục Phong, em rất khỏe.”
Lục Phong không dám hỏi nhiều, nên không lên tiếng nữa. Chỉ là lén lút dặn dò Du Du, nhất định phải chăm sóc kỹ cho Cố Gia Nhiên.
Máy bay đã bay được một tiếng, khí lưu ổn định, bên trong khoang máy cũng rất yên tĩnh. Nhưng Cố Gia Nhiên vẫn cảm thấy trong đầu ong ong ong không dừng được.
Ngày đó sau khi nói chuyện với Dương Nhất Thiên, cậu tiếp thu đề nghị của hắn: Cùng Ôn Ngôn giữ khoảng cách, hoặc có lẽ là, cắt đứt lui tới.
Cậu cảm thấy chính cậu có thể làm được. Chuyện khó khăn hơn thế này cậu cũng đã vượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuon-chuon/2939412/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.