Cố Gia Nhiên gần đây tránh né Ôn Ngôn.
Từ khi Ôn Ngôn nói câu đó, cả người Cố Gia Nhiên cứ lâm vào trạng thái xoắn xuýt. Một mặt cậu cho rằng Ôn Ngôn lại đang trêu cậu, cậu tuyệt đối không có khả năng nói như thế; mặt khác cậu lại cảm thấy người say rượu không thể dùng lẽ thường để phân tích, ví dụ như cậu từng thấy một diễn viên bình thường rất thích mua quần áo, lúc uống say lại đem toàn bộ vứt vào trong thùng rác. Nói tóm lại, vừa nhớ tới Ôn Ngôn, cậu liền không được tự nhiên các kiểu, nên dứt khoát trốn tránh hắn.
Ôn Ngôn biết cậu nghĩ gì, cũng không lên tiếng, tùy ý cậu. Chủ yếu là hắn cảm thấy bản thân cũng chẳng hiểu tại sao, trêu một lần chưa đủ, lại tiếp tục lừa người ta. Đều là lỗi của Kỷ Tự, nói xằng nói bậy, khiến cho đầu óc hắn cũng không bình thường.
Hai người cứ như thế mà lúng ta lúng túng, cơ bản như trở về trạng thái lúc vừa ở chung.
Mà bên đoàn phim, bởi vì lúc trước mở thêm tổ B, do Phó đạo diễn dẫn đoàn, quay một số cảnh không quan trọng lắm. Hai tổ sau khi quay song song, tiến độ nhanh lên nhiều. Phim rất nhanh đã tới cảnh diễn trong nhà cuối cùng, sau đó đoàn phim sẽ rút khỏi Lam Hải, bắt đầu quay ngoại cảnh.
Kỷ tổng của Lam Hải sáng sớm đã đến, nói là để ăn mừng cao ốc Lam Hải ‘Hơ khô thẻ tre’ [1], công ty mời đoàn phim đi ăn. Suy nghĩ vì còn có dụng cụ quay nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuon-chuon/2939385/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.