Nam Cung Lân khoan thai chậm rãi đi vào vườn, theo sau ngoại trừ Kim Phúc còn có cung nữ.
Ban ngày, nữ nhân khiến hắn yêu hận chồng chất kia tới Ngự thư phòng, bồi hắn một canh giờ mới rời đi. Trong lúc đó nàng lẳng lặng mài mực, cuối cùng cầm bút lên, viết trên giấy Tuyên Thành.
Mắt liếc một cái, chỉ đợi nàng đi rồi, hắn mới chăm chú đọc.
“Ruột mềm một thốn sầu chan chứa.”
Vừa xem, bảo hắn phát hỏa cũng không được, giả vờ không hiểu cũng không được.
Bước vào hiên, hắn nhìn thấy Nghê Ngạo Lam đang ngồi ngay ngắn trước bàn tròn, rõ ràng đang đợi hắn đến dùng bữa tối, song lại ngồi ở vị trí bên cạnh hắn.
Nghê Ngạo Lam thấy Nam Cung Lân vẫn trưng mặt lạnh như cũ, sải bước đi tới, ngồi cạnh nàng, cười nhạt. Nàng khẽ vỗ tay, đám cung nữ lập tức bưng thức ăn nóng hổi lên.
Ánh mắt đảo qua từng món ăn, đột nhiên đế vương híp đôi mắt hoa đào, hai tay khoanh trước ngực, trêu chọc hỏi, “Sao nào? Ngay cả trẫm ăn gì cũng quản? Nàng là gì của trẫm?”
Vừa mới nói xong, hắn chợt cảm thấy không ổn.
Quả nhiên, Nghê Ngạo Lam vừa nói vừa giúp hắn gắp thức ăn, “Ta là bảo bối của Lân ca ca, không lẽ Lân ca ca cố tình hỏi ta?”
“Trẫm nói này, nàng đúng là càng ngày càng mặt dày!” Nam Cung Lân hừ một tiếng, đáy lòng quả thực tức giận thiên hạ ngày càng không sợ hắn, leo thẳng lên đầu hắn.
“Da mặt không dày sao theo đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuoc-phu-dung/2986946/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.