Nam Cung Lân xưa nay chưa hề nghĩ tới người trộm đi tâm can bảo bối của mình hóa ra lại là người mà hắn dưỡng ở bên cạnh, hắn biết rất rõ Viễn Trình có ý với Nghê Ngạo Lam, nhưng hắn ngây thơ cho rằng hắn ta không dám động vào nàng nửa phần.
Là hắn sơ suất, để Viễn Trình có cơ hội mang Nghê Ngạo Lam đi, làm cho nàng rời khỏi vòng bảo hộ của hắn.
“Ương Ương! Hắn ta lừa nàng! Hắn ta căn bản không phải là trượng phu của nàng!” Cơn tức của hắn vọt lên cao, năm ngón tay đột nhiên siết chặt, gân xanh nhàn nhạt nổi lên trên da thịt bạch ngọc.
Lời nói như tia chớp đánh vào hình dáng trong đầu, nàng ổn định cước bộ, mắt to nhìn Liễu Hữu Trình đứng cách mình mười mấy bước chân đằng trước, vẻ mặt nghi hoặc, mờ mịt.
Liễu Hữu Trình thấy Liễu Ương Ương vốn đã hạ quyết tâm đi về phía hắn ta giờ lại do dự không tiến, hắn không cam lòng yếu thế nói: “Ương Ương, nàng đừng nghe hắn nói, nếu ta không phải trượng phu nàng, vậy ta là ai? Tại sao lại sống chung với nàng chứ?”
Đứng giữa hai người nam nhân, Liễu Ương Ương mím chặt môi, đám sương mù mờ mịt lại bủa vây lấy nàng, khiến nàng không biết nên đi về nơi nào.
“Tướng công… Nói với ta… Chàng là ai?” Đôi môi hồng của nàng run run.
Xưa nay, mọi thứ về nàng đều do Liễu Hữu Trình nói cho nàng biết, khiến nàng tin tưởng không nghi ngờ.
Xưa nay, tất cả mọi chuyện đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuoc-phu-dung/2986932/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.