Cái miệng nhỏ của Nghê Ngạo Lam khép mở, đầu óc hỗn loạn tưng bừng, chẳng biết nên ứng phó với đế vương hết sức khí phách trước mắt thế nào.
Giấy không thể gói được lửa.
Nhưng buổi tối gần đây, nàng đều nghĩ, nếu có một ngày Thiên tử trẻ tuổi vạch trần bộ mặt thật của nàng, nữ giả nam trang, một người đóng hai vai, thì phải làm sao? Phải làm sao đây?
Nghĩ không ra kết quả, ngay cả tình huống có thể có nàng cũng đoán không ra.
Nhưng mà, nàng vẫn chưa chuẩn bị tốt cho lúc đối mặt đã nghênh đón chuyện hôm nay, hiện thực luôn luôn tàn nhẫn khiến người ta trở tay không kịp.
“Hoàng… Hoàng… thượng…” Giọng nàng run đến mức như lá rụng trong gió.
Hiện giờ cách duy nhất nàng nghĩ tới chính là trốn, ngay sau đó bàn tay nàng dùng sức vét nước hắt một cái, rồi xoay người gắng sức di chuyển đến thành hồ.
Bất ngờ bị vẩy nước lên mặt, nhất thời tầm mắt mơ hồ, khiến tốc độ của Nam Cung Lân chậm lại, nhưng, hắn là người thế nào?
Đường đường là Hoàng thượng Đại Cảnh quốc, văn võ song toàn, đại nội cao thủ không ai có thể dịch nổi, ngay cả võ lâm minh chủ hiện nay đã rút khỏi giang hồ, cũng là sư phụ của hắn, đều than thở không bằng thiếu niên anh hùng.
Đối với chút tài mọn của Nghê Ngạo Lam, hắn căn bản không để vào mắt.
Khẽ động nội lực, trong nháy mắt hắn nhảy ra khỏi mặt nước, leo lên thành hồ, vung một chưởng về phía người đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuoc-phu-dung/2986880/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.