ngạo kiều: ý nói người ngoài lạnh trong nóng, nói một đằng nghĩ một nẻo. Thường dùng để nói về tính cách của phụ nữ.
Vận Xương hiên.
Nghê Ngạo Lam ngồi ở trước văn án, nhìn ra bên ngoài hiên, hạt mưa nối tiếp nhau dọc theo mái hiên rơi xuống, lanh lảnh đánh lên mặt đất, từng dòng từng dòng suối nhỏ chảy qua nền gạch phủ rêu xanh.
Từ sau khi nàng giúp Hoàng thượng tuốt cái kia, Hoàng thượng tựa như bị nghiện, mỗi ngày đều muốn mượn tay nàng, làm cho nàng càng thêm xác định hắn là thiên phú dị bẩm, không chỉ vật kia thô to, mà nhu cầu cũng thật lớn.
Những lúc như vậy đều làm cho nàng xuân tâm nhộn nhạo, tiết khố ướt át cả một mảnh, nàng không biết tại sao lại như vậy, muốn tìm nghĩa mẫu hỏi, nhưng lại cảm thấy xấu hổ, lúng túng đến cực điểm.
Aiz... Đến cùng được đế vương sủng ái là chuyện tốt hay xấu đây?
“Thừa tướng, xin hãy nghỉ một lát, hôm nay nô tài đã ra ngoài cung mua về bánh quế hoa mà người vẫn thích ăn đây ạ.” Tiểu Duệ Tử đứng bên ngoài nghiêng đầu vào trong bẩm báo, giơ tay lau mặt một cái, từ lồng ngực lấy ra một túi giấy dầu.
Đứng lên bưới tới ngồi xuống chiếc bàn bên cạnh, Nghê Ngạo Lam bỏ một khối bánh vào miệng cắn, mùi hoa tươi mắt lan ra khắp khoang miệng, làm cho nàng tạm thời quên mất vấn đề vẫn quấn quýt trong lòng mấy ngày nay, sung sướng thưởng thức món ngon, “Tiểu Duệ Tử, ngồi xuống, cùng ăn đi.”
“Dạ, theo thừa tướng lúc nào cũng có lộc ăn.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuoc-phu-dung/109496/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.