Biết Lâm Tín chỉ là hồn lực quá thừa không đáng lo ngại, Phong Trọng liền trở về kinh thành trước, ứng phó với mấy chiếu lệnh gấp gáp của Nguyên Sóc Đế bên kia.
Lâm Khúc không vội đi, ngồi trong lương đình ở Hoán Tinh Hải cùng Thẩm Kỳ Duệ chơi cờ: “Thế bá rảnh rỗi đến Nhụ Tuyết Lư khuyên nhủ phụ thân ta đi, cả ngày không ra khỏi cửa, chỉ lấy hài tử trong nhà tiêu khiển.”
Ngồi một bên sửa mũi tên, Thẩm Doanh Doanh chen miệng nói: “Cha, nghe không, không có việc gì thì đi thăm bằng hữu đi, đừng mỗi ngày nhìn chằm chằm hài tử trong nhà.” Thẩm Kỳ Duệ không có việc gì, gần đây bắt đầu nhớ tới việc kết hôn của nữ nhi, nói đến nàng vô cùng đau đầu.
Thẩm cha đen mặt.
Lâm Khúc cong lên cặp mắt hoa đào sáng lấp lánh, chậm rãi hạ xuống một quân cờ, cắt đứt nước đi tốt của Thẩm Kỳ Duệ.
Trên thủy tạ cách đó không xa, Chu Tinh Ly đang dạy Ôn Thạch Lan kỹ xảo điều khiển hồng tuyến. Ôn Thạch Lan tay chân vụng về học rất chậm, trong mấy ngày Lâm Tín mê man, miễn cưỡng học xong vài điểm cốt yếu cơ bản.
“Ngày hôm nay, chúng ta học điểm khó.” Chu Tinh Ly một tay gảy hồng tuyến, Hạ Nhược bên kia liền ngồi xuống, tiêu sái mà giơ cao hai chân.
“Chuyện này…” Ôn Thạch Lan chưa từng thấy Hãn ngồi như vậy, hán tử thảo nguyên bọn họ đều ngồi vô cùng phóng khoáng.
Hạ Nhược bất đắc dĩ cười, tùy ý Chu Tinh Ly đùa A Lam nhà hắn.
Dạy hai chân, lại dạy lộn nhào, cù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuoc-loc/1285924/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.