“Ngươi sao lại ngăn ta? Hắn muốn giết ngươi, ta hôm nay nhất định phải giết hắn!” Lâm Tín mâu sắc bén nhọn chất vấn Thẩm Lâu, mong đợi y nói “Thấy ngươi linh lực suy yếu sợ ngươi bị thương” loại lời nói mềm mại này, có thể giả vờ cảm động không thôi mà nhào tới.
Thẩm Lâu không phải người thích tranh công, bất đắc dĩ cười khẽ, “Lúc này không thích hợp.”
“Có gì không thích hợp, coi như ta hao phí thần hồn, vậy…” Nói còn chưa dứt lời, đột nhiên bị hai mảnh môi mỏng ngăn chặn miệng, mắt Lâm Tín sáng rực lên.
Há mồm ra để Thẩm Lâu tiến vào, lại nghe người kia cọ bờ môi hắn nhẹ giọng nói: “Là ta không chịu nổi…” Nói xong, cọ gò má của hắn dịch xuống, gục đầu đến trên bả vai Lâm Tín.
Lâm Tín giật mình, hai tay cuốn lại thân thể Thẩm Lâu không để y tuột xuống, dư quang liếc một cái về bên hai người Chung gia, lảo đảo lùi về phía sau, bày ra bộ dáng vừa cự tuyệt vừa nghênh đón: “Ai nha, không được đâu, có người nhìn đấy.”
Từ góc độ của Chung Vô Mặc, là Thẩm Lâu bán tha bán ôm mà đẩy Lâm Tín tiến vào trong bụi cây rậm rạp, không lâu lắm liền vang lên tiếng kêu ngượng ngùng.
“A, đừng ở chỗ này, a…”
“Nhẹ chút, ta đau.”
“Ha… Ưm…”
Tiếng thở dốc cao thấp chập trùng, trêu đến Chung Vô Mặc đỏ mặt, cúi đầu nhìn nước chảy róc rách im lặng không lên tiếng. Chung Lục ngược lại không bị ảnh hưởng chút nào, cầm cành cây chuẩn xác xuyên cá trong vùng nước cạn cho thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuoc-loc/1285892/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.