Đứng trên trà lâu nhìn xuống, Lâm Tín treo ở ngực Thẩm Lâu cọ loạn, rõ ràng đang trêu cợt chơi đùa, mà Thẩm Lâu cững tốt tính mặc hắn ầm ĩ, còn không quên bàn giao tuần vệ đi mang người trên tháp chuông kia xuống.
“Ngôn niệm quân tử, ôn kỳ như ngọc [1], không nghĩ tới Thế tử trong âm thầm lại có tính cách như vậy!” Vân Hi công chúa có chút thán phục mà nói, thiên chi kiêu tử nên là kiêu ngạo lạnh lùng khó tiếp cận, sao có thể có mặt ôn nhu như thế?
[1] mến người quân tử ôn hòa như ngọc quý
“A?” Thẩm Doanh Doanh liếc mắt nhìn huynh trưởng chính mình, không cảm thấy y cùng mấy chữ ôn kỳ như ngọc có chút nào liên quan, “Chớ bị gạt, y đối với người khác cũng không như vậy, còn không phải vì tính tình A Tín kia, y không có cách nào.”
Nếu thật là người ôn nhu, sao không thấy y đối tốt với muội muội chút? Khi còn bé còn đỡ, tình cờ còn có thể sờ đầu một cái, chờ sau khi nàng có thể giương cung bắn tên liền không biết thương tiếc tí nào.
Vân Hi ngược lại không nghe lọt, vén màn che, không hề chớp mắt mà nhìn chăm chú Thẩm Lâu, nhìn một chút liền rớt nước mắt. Nàng vốn có thể gả cho quân tử như trúc như tùng, bây giờ lại phải gả cho người Man như hổ như sói.
Cát Lộc Hầu trên đường bị đâm, không phải chuyện nhỏ. Nguyên Sóc Đế tức giận, hạ chỉ tra rõ. Nhưng mấy thích khách đều chết hết, bị bắt liền cắn phá túi độc trong kẽ răng tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuoc-loc/1285884/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.