Dưới sự chiến đấu trường kỳ của sư phụ tử, sư bá đồng ý làm hồn khí cụ, nhưng phải chờ tới sau khi luyện thành linh kiếm. Dù sao lò luyện khí một lần chỉ có thể làm ra một loại, Lâm Tín yêu cầu thanh kiếm này còn chưa hoàn thành tốt, phỏng chừng đến ngày hắn vấn tóc cũng không kịp.
“Không kịp thì không kịp, ta không vội.” Lâm Tín bây giờ có sư phụ mọi việc viên mãn, tạm thời không liều mạng, tu luyện đến bại hoại, mỗi ngày mang cái tay cụt lôi kéo Thẩm Lâu ra ngoài chơi. Thẩm Lâu ngoại trừ sáng sớm kiên trì luyện kiếm, thời điểm khác đều tùy theo hắn. Cho nên chính Lâm Tín cũng quên mất việc linh kiếm.
“Nói hươu nói vượn, lễ vấn tóc lễ không có linh kiếm, mất mặt nhưng là ta!” Chu Tinh Ly ngồi sau bàn dài, cả người gần như vùi trong công văn công vụ chất thành núi.
Vì tăng nhanh tiến độ đúc kiếm, Chu Tinh Ly bị ép đáp ứng thay huynh trưởng xử lý công vụ Nam Vực, đối mặt với công văn rườm rà, gương mặt tuấn tú nhăn thành mướp đắng, khóe mắt vốn rủ xuống cơ hồ muốn kéo dài đến tận tai.
Lâm Tín liếm kẹo hồ lô Thẩm Lâu mua, hiếm thấy sinh ra mấy phần ton hót, đến gần tưởng nói mình có thể hỗ trợ, liếc mắt nhìn công văn trên bàn một cái.
Trên bàn mở ra chính là một phần vấn an tín, của một gã Thiên hộ đệ trình. Không phải chuyện quan trọng gì, chỉ là theo lệ vấn an. Chu Tinh Ly nhấc bút son, qua loa đến cực điểm phúc đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuoc-loc/1285863/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.