Việc này thì có gì kỳ quái? Tên chữ thôi mà, hỏi sư phụ, hỏi Tử Xu đều có thể biết, cũng cần Thẩm Lâu phải chính mồm nói cho hắn biết. Bất quá lời này nói ra có phần phá hỏng bầu không khí, Lâm Tín không đáp, giảo hoạt liếc hắn một cái, há mồm tàn nhẫn cắn xuống.
“A…”
Thừa dịp cắn người, Lâm Tín nắm lấy mạch cổ tay Thẩm Lâu kiểm tra. Mạch tượng không nhìn ra tình hình thần hồn, nhưng có thể nhìn ra đau đớn của hắn có giảm bớt hay không, ngoài ý muốn là, Thẩm Lâu mạch tượng cực kỳ vững vàng, da thịt cũng liên kết chặt chẽ.
“Đau lắm hả?” Lâm Tín nhả ra, lo âu hỏi Thẩm Lâu.
“Không đau.” Thẩm Lâu yên lặng nhìn hắn, trong con ngươi dường như sinh ra vòng xoáy, hận không thể đem người nuốt vào cơ thể mình.
“Ta là nói, thần hồn của ngươi.” Lâm Tín không yên tâm sờ sờ trán hắn, phương pháp dùng hồn bổ hồn hoàn toàn là hắn phán đoán, không biết bổ cho Thẩm Lâu tốt xấu ra sao.
Thẩm Lâu kéo tay hắn xuống, lắc lắc đầu, “So với trước khi ngủ, tốt hơn rất nhiều.”
Xem ra hữu dụng, Lâm Tín thở phào nhẹ nhõm, lộ ra mấy phần vui mừng, không cần biết có bao nhiêu tác dụng, hướng này có thể dùng. Lột hồn vô cùng tiêu hao tâm thần, đột nhiên thả lỏng, Lâm Tín không nhịn được ngáp một cái, một giọt nước mắt từ khóe mắt ửng đỏ tràn ra ngoài, không rơi xuống mà treo ở trên lông mi.
“Ngủ ngủ, ngày mai còn phải dậy sớm.” Lâm Tín nói xong liền chui vào ổ chăn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuoc-loc/1285855/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.