Ngày kế, lúc Lâm Tín tỉnh lại, Thẩm Lâu đã dậy rồi. Không áo ngoài dài, một thân trung y, tại trong đình viện vung kiếm.
Ngu Uyên kiếm, tên đầy đủ gọi Ngu Uyên Tà Dương, khi vung kiếm khí như cầu vồng, mặc dù không có Lộc Ly, dựa vào bản thân linh lực Thẩm Lâu, cũng có thể hóa hư không một đạo linh quang chói mắt.
Đâm, phách, móc, vén, mạt, thiêu, một lần một lần lặp lại những chiêu thức dụng kiếm cơ bản nhất, động tác vững như Thiên Cân Trụy [1], mỗi một chiêu đều đánh tới cùng một vị trí.
[1] là một môn nội công của thiếu lâm: trụ tấn nâng vật nặng
Lâm Tín dựa vào hành lang, cắn một cành dương liễu súc miệng, yên lặng đếm số lần Thẩm Lâu vung kiếm.
Lúc này vừa vặn đổi sang “Vén kiếm thức”, đứng kiếm, từ dưới lên, thiếp thân đưa ra, tay xoay chuyển cho là vén. Một chiêu này cần phải phối hợp lực thắt lưng, làm không tốt sẽ rất xấu, động tác của Thẩm Lâu nét vẽ tỉ mỉ trên giản phổ, vén kiếm vừa ra như du long, một hơi thở một chiêu, chuẩn xác một ngàn lần!
Linh lực đến cái trình độ này, mà mỗi ngày vẫn luyện kiếm chiêu cơ bản, chỉ có Thẩm Lâu mới có nghị lực này.
Phun cành liễu trong miệng ra, Lâm Tín về phòng cầm tiểu kiếm của mình, từ hành lang nhảy qua, cùng “Mạt kiếm” chạm vào nhau.
“Thế tử, Vén kiếm thức của ngươi vừa rồi thế nào nhìn đẹp như vậy, dạy ta một chút đi.” Lâm Tín lộ ra ánh mắt chăm học hỏi.
Thẩm Lâu nhìn tiểu kiếm trong tay hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuoc-loc/1285851/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.